Tô Bảo Nhi không trực tiếp đẩy cửa vào, mà quay đầu nhìn Lâm Vân.
“Lâm Vân, bên trong có rất nhiều cậu chủ nhà giàu có uy tín danh dự, nhất là chủ nhân của bữa tiệc hôm nay, người này có lai lịch không nhỏ, anh trăm ngàn lần đừng trêu chọc anh ta.
Nếu không, tôi không có biện pháp giúp anh đâu.
Vẻ mặt Tô Bảo Nhi nghiêm túc.
“Hả? Chủ nhân của bữa tiệc là ai? So với anh Giang kia thì thế nào?”
Tô Bảo Nhi cười nói: “Anh Giang sao? Anh Giang ở trong giới nhà giàu thành phố Bảo Thạnh này tuy có vẻ lợi hại, nhưng so với chính chủ ngày hôm nay, anh ta chỉ có thể tinh là cái răm.
“Hả? Vậy có nói nghe xem, anh ta là ai?” Làm Thiên tà mô nói.
“Tất cả mọi người đều gọi anh ta là anh Bình, cha anh ta là người ở Bảo Thạnh, nhưng làm ăn đã làm đến tính thành, tổng tài sản trong nhà ít nhất mười nghìn năm trăm tỷ.
Ở trong giới nhà giàu thành phố Bảo Thạnh, gần như không có mấy người có thể so sánh được với anh Bình: Tô Bảo Nhi nói.
“Anh Bình sao?” Lâm Vân lẩm bẩm một câu.
“Đúng vậy, ngay cả khu du lịch suối nước nóng này, cũng là nhà anh ta đầu tư.
Nghe nói cha anh ta chuẩn bị giao khu du lịch này cho một mình anh Bình kinh doanh, rèn luyện năng lực buôn bán của anh Bình.” Tô Bảo Nhi nói.
“Được rồi, nói nhiều với anh như vậy cũng vô dụng, đi theo tôi vào thôi.” Tô Bảo Nhi chuẩn bị đẩy cửa ra.
“Chuyện đó, tôi muốn đi toilet một lúc, cô vào trước đi Lâm Vân nói.
“Đúng thật là, nhanh đi đi, lát nữa anh tự mình vào đấy.” Tô Bảo Nhi vẫy tay.
Ngay sau đó, Tô Bảo Nhi đẩy cửa phòng VIP ra, đi vào trong.
Trong phòng VIP đã tụ tập hơn mười nam nữ trẻ tuổi, bọn họ đều mặc hàng hiệu, ăn mặc rực rỡ chơi lại, đeo đồng hồ, trang sức có giá trị xa xỉ, bên trong treo chìa khóa sang.
Anh Giang cũng ngồi ở đó.
Ngôi ở ghế trung tâm là một người đàn ông tóc búi cua, anh ta là anh Bình mà Tô Bảo Nhi nói,
Tô Bảo Nhi đẩy cửa vào xong, mọi người đều dời mắt nhìn về phía Tô Bảo Nhi “Em gái Bảo Nhi, cuối cùng em cũng tới rồi, nhanh ngôi đi.” Anh Bình dựa vào ghế, tràn ngập khi thể nói.
“Em đi đón bạn trai, cho nên tới muộn một xíu.
Tô Bảo Nhi cười nói.
“Bạn trai? Không phải là cậu Giang đây luôn theo đuổi em sao? Em có bạn trai khác rồi à? Hơn nữa anh cũng không thấy bên cạnh em có người khác nha?” Người đàn ông tóc húi cua nghi ngờ nói..
“Anh Bình, bạn trai của em đi toilet, lát nữa anh ấy sẽ tới.
Tô Bảo Nhi mỉm cười nói.
Hồ.
Em gái Bảo Nhi, em ngồi trước đi.” Người đàn ông tóc húi cua vẫy tay.
Tô Bảo Nhi ngồi vào chỗ của mình.
“Anh Bình, nghe nói bây giờ anh đã trở về tỉnh thành, là tiếp nhận khu du lịch Thanh Châu này sao?” Anh Giang nói.
“Không sai, cha tôi nói muốn rèn luyện tôi, cho nên giao khu du lịch Thanh Châu này cho tôi tự kinh doanh.” Người đàn ông tóc húi cua nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT