Trong phút chốc, sóng gió nổi lên trong lòng cô ta, cô ta biết người có thẻ như vậy giàu có đến mức nào! Cuối cùng cô ta cũng nhận ra rằng Lâm Vân không chỉ không phải là một người ít tiền, anh rõ ràng là một người giàu có!
Cuối cùng cô ta cũng hiểu cô ta gặp phải một con người kinh khủng như thế nào.
Như Tuyết không ngờ lại tìm được bạn trai giàu có như vậy?
Cô ta ngưỡng một Ghen ghét! Căm hận! Nhưng cũng không có cách nào cả.
Với một người bạn trai giàu có ủng hộ Như Tuyết, cô ta làm sao có thể chống lại Như Tuyết?
Khi Linh Linh rót rượu cho Như Tuyết.
Như Tuyết đột nhiên nói: “Linh Linh, không ngờ cô lại nhận chức quản lý, nhưng thật ra lại đánh đổi bằng chính thân thể của mình.
Tại sao phải làm như vậy? Có đáng không?”
Lúc trước khi Như Tuyết nhìn thấy Linh Linh, cô luôn cảm thấy mình kém cỏi, cô luôn cảm thấy mình thua kém Linh Linh, nhưng từ bây giờ, cô không còn cảm thấy như vậy nữa.
Hơn nữa, sau tất cả những điều vừa rồi, cuối cùng cô cũng có thể nói ra những lời trong lòng.
Lâm Vân còn nói: “Dùng thân thể để đổi lấy vị trí quản lý, nhưng lại còn không biết xấu hổ mà thường xuyên đem ra khoe.
Tôi thật sự không biết cô giấu mặt vào đầu Linh Linh nghe xong, mặt đỏ bừng xấu hổ, muốn tìm một chỗ để chui vào.
Ưu thế của cô ta trước mặt Như
Tuyết đã hoàn toàn mất đi.
“Linh Linh, hôm nay tôi chỉ là trừng phạt nhỏ cô, về sau tôi sẽ nói cho mẹ cô biết.
Nếu như sau này mẹ con cô dám giễu cợt Như Tuyết, tôi có thể cam đoan sẽ khiến cả gia đình cô xong đời!” Lâm Vân nheo mắt nói.
“Tôi…!tôi biết rồi.” Linh Linh gật đầu, giọng run rẩy.
Cô ta biết một người sở hữu thẻ VIP kim cương của ngân hàng, muốn xử lý cô ta, e rằng dễ như trở bàn tay.
Cho nên từ nay về sau cho dù cho cô ta một trăm lá gan, cô ta cũng không bao giờ dám chế nhạo Linh Linh nữa.
Sau khi ra khỏi quán bar. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cả khuôn mặt của Lâm Vân và Như Tuyết đều hơi đỏ lên.
Bình thường họ không hay uống rượu.
Nhưng trong quán bar vừa rồi, cả hai đã uống gần hết rượu chai rượu Louis XIII và Lafite.
Đương nhiên, lúc trả phòng Như Tuyết cũng không để ý số lượng, cô không biết hai chai rượu này đắt như thế nào, nếu không sẽ không dám uống.
Lâm Vân bắt taxi chở Như Tuyết về.
Trước cửa nhà Như Tuyết.
“Lâm Vân, cảm ơn cậu! Hôm nay tôi thực sự rất vui!”
Như Tuyết nở một nụ cười ngọt ngào.
Ngay sau đó, Như Tuyết bước tới, kiễng chân hôn lên má Lâm Vân.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT