“Tôi khinh!”.

Cho đến khi Diệp Thiên đã vào phòng làm việc, Bộc Phá lập tức giận dữ hét lên.

“Cậu ta thì là tổng giáo quan cái gì, trừ biết nói miệng, ra oai ra thì chẳng biết gì cả, tôi khiêu chiến cũng không dám tiếp nhận, người như vậy cũng có tư cách làm tổng giáo quan của Nam Long Nhận chúng ta sao? Tôi thấy có phải mấy người Đại tướng Lương hồ đồ rồi không, tìm đâu ra loại người này thế không biết?”.

Tính cách anh ta nóng nảy, lần này còn mắng luôn cả Lương Long Đình.

“Bộc Phá, cậu im đi!”.

Đội trưởng Hắc Tháp lập tức quát anh ta im.

“Để người khác nghe thấy, truyền tới tai mấy người Đại tướng Lương thì đến lúc đó cậu coi chừng hậu quả!”.

Bộc Phá nghe vậy im ngay lập tức, ánh mắt Hắc Tháp sâu xa, cũng khẽ thở dài.

“Nhưng tổng giáo quan mới đến của chúng ta đúng là khiến người ta thất vọng”.

Anh ta là đội trưởng, đương nhiên cũng hi vọng đội viên của mình mạnh mẽ hơn. Nhưng bây giờ Nam Long Nhận có một tổng giáo quan như Diệp Thiên, anh ta chỉ cảm thấy đó là tai họa, cuộc thi đấu Nam Bắc sắp tới e rằng Nam Long Nhận sẽ thua càng thê thảm.

Đúng lúc đó, Lí Vân Phi đứng ở giữa hàng bỗng lên tiếng.

“Các anh chị em, tôi cảm thấy… đừng nên khiêu khích cậu ta thì hơn”.

“Cậu ta chính là Diệp Thiên mà tôi đã kể với mọi người”.



Chỉ trong chốc lát, tất cả đội viên đều trở nên náo loạn.

“Cái gì?”.

Bộc Phá sững sờ, ngay sau đó lại khinh thường nói: “Cậu ta phải thì sao, chúng ta có gì mà phải sợ? Tôi khiêu chiến với cậu ta mà cậu ta còn không dám tiếp nhận, rõ ràng là kẻ hèn nhát không có bản lĩnh, sao cậu lại thua loại người này?”.

Lí Vân Phi tỏ ra nghiêm nghị.

“Cậu ta chắc chắn không phải kẻ hèn nhát không có bản lĩnh!”.

“Mấy hôm trước ở Lư Thành, tôi tận mắt nhìn thấy cậu ta giết hai người thành niên từ xa, thủ đoạn vô hình. Tôi thậm chí còn không biết hai người đó chết như thế nào!”.

Lí Vân Phi dứt lời, tất cả mọi người đều biến sắc.

Hắc Tháp sợ hãi, không tin nói: “Giết người từ xa? Sao có thể như vậy được?”.

“Cho dù là giáo quan Vương của chúng ta cũng không có bản lĩnh đó. Trong võ giả cũng chỉ khi đạt đến cảnh giới chí tôn võ thuật mới có thể phóng nội lực ra ngoài, giết người cách xa mười bước!”.

“Lẽ nào cậu muốn nói tổng giáo quan mới đến này là chí tôn võ thuật?”.

Lí Vân Phi khẽ lắc đầu, không biết trả lời như thế nào.

Mặc dù cậu ta không phải người tu luyện võ, nhưng ma xui quỷ khiến lại đột phá cực hạn, tu được nội lực, cho nên cũng xem như đã vào giới võ thuật, biết được những tin tức bí mật của chí tôn võ thuật.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play