“Mọi người đều có thể nhìn thấy, trong tay tôi đang cầm một viên thuốc màu trắng”.

“Đây là sản phẩm đầu tiên mà Tập đoàn Lăng Thiên chúng tôi tung ra”.

Ngô Quảng Phú cầm viên thuốc trong tay, đi xuống khỏi bục cao, để mỗi người đều có thể nhìn rõ Tẩy Túy Đan.

“Tôi xin giới thiệu với mọi người, viên thuốc này tên là Tẩy Túy Đan, do tập đoàn chúng tôi đã tập hợp mấy chục vị nghiên cứu viên uy tín giàu kinh nghiệm, dùng một loại nguyên liệu cực kì quý giá để luyện chế, công hiệu có thể nói là đứng đầu các loại thuốc hiện có”.

“Dưỡng da bảo tồn nhan sắc, trở lại thời thanh xuân. Trừ độc khử hàn, chữa được bách bệnh, Tẩy Túy Đan của chúng tôi đều có thể đạt được những hiệu quả đó. Sự thần kỳ của viên thuốc này vượt

xa trí tưởng tượng của mọi người”.

Ngô Quảng Phú dứt lời, mọi người đều im lặng, đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều hiện vẻ kì quái.

Sao nghe có vẻ như Ngô Quảng Phú là tên thầy thuốc lừa đảo bán mấy loại thuốc rẻ tiền ở bên đường, đang khoe khoang “linh đan diệu dược” của mình thế nhỉ?

Nếu không phải thân phận của Ngô Quảng Phú rõ ràng ra đấy, e rằng những doanh nhân giàu có nổi tiếng này đã phất tay áo bỏ đi rồi.

Dưỡng da bảo tồn nhan sắc thì bọn họ có thế chấp nhận, nhưng trở lại thời thanh xuân, chữa được bách bệnh thì ai tin!

Ngô Quảng Phú nhìn vẻ mặt của mọi người, đã dự liệu được từ trước. Anh

ta không sốt sắng, chỉ mỉm cười nói: “Tôi biết mọi người đều nghi ngờ, cho rằng tôi khoác lác. Nhưng không sao, Tẩy Túy Đan có thật là có công hiệu thần kì như vậy không, chỉ cần tìm một người tình nguyện uống nó là có thể chứng minh lời tôi nói!”.

“Không biết mọi người ở đây có ai hứng thú không?”.



Anh ta cười híp mắt nhìn những người nổi tiếng ở đây, không chút hoang mang.

Quả nhiên, một lúc lâu sau, một doanh nhân lão làng được cho là Thái Sơn Bắc Đấu trong giới kinh doanh tỉnh Xuyên đứng ra.

Lúc ông ta nhận lấy viên thuốc, ông chủ là Diệp Thiên lặng lẽ rời đi, không quan tâm đến những chuyện khác ở lễ khai trương nữa. Có vị doanh nhân lão

làng ấy thử thuốc, Diệp Thiên biết lễ khai trương hôm nay đã đạt được hiệu quả chứng thực danh tính cho Tẩy Túy Đan.

Với công hiệu thần kì của Tẩy Túy Đan, đạt được thành công là điều trong dự liệu. Tiếp theo chỉ đợi mấy người Ngô Quảng Phú và Lâm Thiên Nam kinh doanh tốt, tiêu thụ ổn định, mọi thứ sẽ đạt thành.

Quả nhiên, nửa tiếng sau, bầu không khí thoáng chốc được hâm nóng, vị doanh nhân lão làng kia uống Tẩy Túy Đan vào, mặt mày tỏa sáng, chẳng mấy chốc trẻ ra mười tuổi, khiến những người nổi tiếng ở đây đều dao động.

Sau đó, những doanh nhân giàu có tranh nhau ra giá, muốn có được sản phẩm mới nhất của “Tập đoàn Lăng Thiên” đầu tiên.

Nhìn mọi người tranh cãi như sấm

dậy, Ngô Quảng Phú hết sức khâm phục Diệp Thiên, anh ta tin rằng không bao lâu nữa, Tẩy Túy Đan sẽ phổ biến khắp Hoa Hạ, thậm chí là vang dội trên toàn thế giới.

Con tàu thương nghiệp trong tương lai – Tập đoàn Lăng Thiên – sắp giăng buồm ra khơi.

Trên con phố lớn ở Lư Thành, Diệp Thiên nhàn nhã tiến về phía trước. Cậu đến bên bờ sông, ngửa đầu nhìn về hướng thủ đô phương Bắc, nheo hai mắt lại.

“Diệp Vân Long, năm xưa ông phế bỏ võ công của tôi, chắc ông không ngờ sẽ có ngày hôm nay nhỉ?”.

“Hãy đợi đấy, tôi muốn khiến nhà họ Diệp, bất kể là về võ công hay về kinh doanh đều phải ngưỡng vọng tôi!”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play