Phía hành lang đằng xa, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Thu Hà đang sánh vai cùng nhau, cùng đi về phía Diệp Thiên, Tiếu Văn Nguyệt cảm thấy hơi kỳ lạ nên hỏi Lí Thu Hà.

“Giai Lệ và Tinh Tinh đang tắm ở suối nước nóng, Thần Quang đang ở phòng bi-a ở tầng bốn, chị đã nhắn tin cho mọi người rồi, họ sẽ đến sau!”.

Biểu cảm của Lí Thu Hà không thay đổi, tiếp tục lừa Tiếu Văn Nguyệt nói: “Cậu Từ đã đến quán bar rồi, chúng ta qua đó uống rượu với cậu ta đi!”.

Tuy Tiếu Văn Nguyệt cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng vẫn gật đầu, dù sao người mời bọn họ uống rượu là cậu ấm – con trai của ông trùm ở thành phố Phán.

Cho dù bố cô ta ở đây cũng không dám không nể mặt, chỉ có thể vui mừng nhận lời.

Hai người đi thẳng về phía quán bar, đúng lúc đi ngang qua phòng Diệp Thiên, nhìn thấy Diệp Thiên, đôi mắt Tiếu Văn Nguyệt hơi chớp chớp.

Cô ta do dự một lúc rồi vẫn quyết định lên tiếng: “Diệp Thiên, anh Từ mời chúng ta đến quán bar uống rượu, anh có đi không?”.

Diệp Thiên không cả quay đầu lại, chỉ nhìn về mặt nước phía trước, lắc đầu nói: “Tôi không có hứng thú!”.

“Nguyệt Nguyệt, kệ cậu ta đi, cậu Từ chỉ nói mời chúng ta uống rượu, không có nói mời cậu ta!”.

Lí Thu Hà nhìn Diệp Thiên lúc nào cũng thấy ngứa mắt, bây giờ Tiếu Văn Nguyệt dừng lại nói chuyện với Diệp Thiên khiến cô ta càng thêm khó chịu, thế là nói với giọng châm biếm.

Tiếu Văn Nguyệt nhìn chằm chằm một lúc, rồi mới bất lực lắc đầu, tiếp tục cùng Lí Thu Hà đi về phía trước.



Vừa đi được hai bước, giọng nói của Diệp Thiên đột nhiên vang lên từ phía sau.

“Tiếu Văn Nguyệt, tôi không có hứng thú can thiệp vào cuộc sống riêng tư của cô, nhưng nể mặt cô Hà, tôi vẫn muốn nhắc nhở cô một câu!”.

“Tốt nhất là cô về phòng ngủ ngay đi!”.

Diệp Thiên đột nhiên lên tiếng, khiến Tiếu Văn Nguyệt hơi sững sờ, chân chững lại.

Cô ta quay người qua, nhíu mày nói: “Lý do là gì?”.

Diệp Thiên không giải thích, chỉ xua tay: “Tôi đã nói ra những gì cần nói, còn lựa chọn như thế nào là chuyện của cô!”.

Nói xong, cậu quay người đi vào phòng, chỉ còn lại cái bóng lưng.

Tiếu Văn Nguyệt nhíu mày càng sâu thêm, câu nói của Diệp Thiên khiến đầu óc cô ta rối bời.

Tuy cô ta ghét cách đối nhân xử thế và tính cách “tự cho mình là đúng” của Diệp Thiên, nhưng lại vô cùng chú ý đến câu nói của Diệp Thiên.

Cô ta lưỡng lự một lúc, đắn đo rốt cuộc có nên nghe lời Diệp Thiên quay lại phòng hay không, thì Lí Thu Hà ở bên cạnh lại giục nói: “Nguyệt Nguyệt, chúng ta mau đi thôi, em quan tâm mấy lời cậu ta nói làm gì?”.

“Cậu Từ đang ở quán bar chờ chúng ta rồi, cậu ta có thân phận gì thì chắc em cũng biết, nếu chúng ta đến đó muộn, khiến cậu ta không vui, sau này đến thành phố Phán không được hưởng thụ đẳng cấp xa hoa này nữa đâu!”.



Tiếu Văn Nguyệt nghe thấy vậy mới sực tỉnh, nhớ đến uy thế một tay che bầu trời của Từ Tôn, lại còn là con trai của Từ Uyên Đình nữa, cô ta liền gật đầu, cùng Lí Thu Hà bước vào quán bar.

Bên trong quán bar có rất nhiều người, đều là những cậu ấm cô chiêu con nhà giàu ở thành phố Phán, cho dù thân phận của mọi người đều không thấp, nhưng có một bàn lại không có ai dám đến gần, chỉ có một thanh niên mặc vest đang ngồi ở đó, chính là Từ Tôn.

“Anh Từ!”.

Tiếu Văn Nguyệt và Lí Thu Hà ngồi xuống trước mặt Từ Tôn, Từ Tôn nhìn thấy Tiếu Văn Nguyệt xinh đẹp rạng ngời, ngay lập tức đôi mắt sáng lên.

“Đến rồi à, muốn uống rượu gì? Ở đây rượu ngon nào cũng có, tối nay sẽ để mọi người uống thật vui!”.

Từ Tôn liếc nhìn lên cơ thể ba vòng rõ rệt của Tiếu Văn Nguyệt, khi Tiếu Văn Nguyệt nhìn tới, cậu ta mới thu lại ánh nhìn, giả vờ tỏ vẻ lịch sự.

Ba người gọi vài ly cocktail, người pha chế rượu ở đây vô cùng chuyên nghiệp, cho dù là phối mùi vị hay màu sắc, đều hơn hẳn so với những quán bar ở Lư Thành mà Tiếu Văn Nguyệt từng đi.

Tuy mùi vị của rượu cocktail rất ngon, nhưng nồng độ rượu hơi mạnh, Tiếu Văn Nguyệt mới uống hai ngụm đã đỏ mặt, má đỏ hây hây trông vô cùng cuốn hút.

Từ Tôn nhìn mà lòng đầy ham muốn, nghĩ đến lát nữa có thể cùng người đẹp lạnh lùng kiểu chị đại kia lên giường mây mưa một phen, cậu ta lại cảm thấy khí huyết sục sôi, gần như không thể chờ đợi thêm nữa.

Ba người vừa uống rượu vừa nói chuyện, một lúc sau Tiếu Văn Nguyệt đã uống hết một ly cocktail, cô ta cảm thấy vẫn chưa đã, Từ Tôn lại đưa thêm cho cô ta một ly nữa.

Khi cậu ta đưa ly rượu tới, ngón tay của cậu ta gõ nhẹ vào hạt vòng trên cổ tay, một chút bột màu trắng rơi từ trong lỗ nhỏ của hạt vòng ra, hòa tan ngay trong ly cocktail, không để lại dấu vết gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play