Chương 1552

Trong thoáng chốc, cả vùng sa mạc đều tĩnh mịch!

Trong bầu trời, một màn mưa máu nhỏ xuống, chỉ nhìn thấy hai dòng máu chảy xuống từ trong miệng Hắc Bạch Song Sát.

Quang thuẫn nguyên khí trước người bọn họ ngay khi tiếp xúc với kiếm khí xanh lam thì lập tức bị chém thành hai đoạn từ chính giữa.

Quang thuẫn nguyên khí nổ tung trên không, hai người Hắc Bạch Song Sát giống như bị búa tạ đập vào, cả người run rẩy, liên tục bay lùi lại hơn mười trường, tạo thành hai vệt khí trên không.

“Chuyện này…”

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Điển Vinh rét lẹnh, vẻ mặt kinh sợ.

Hắc Bạch Song Sát là nhân vật cỡ nào chứ, đó chính là vương cấp truyền kỳ trăm năm trước, có danh tiếng lẫy lừng ở thế giới phương Tây, chỉ dựa vào hai người đã chống đỡ được cả La Võng rồi.

Nhưng bây giờ, hai người đồng thời xuất hiện nhưng lại bị đánh bại đến đổ máu, bay ra ra dưới tay của hậu bối trăm năm sau, một người còn bị chặt đứt một cánh tay, đây là chuyện mà Điển Vinh hoàn toàn không đoán trước được.

Lúc trước ông ta vẫn cảm thấy Diệp Thiên giao đấu Hắc Bạch Song Sát thì sẽ ở thế hạ phong, thậm chí còn bị đối phương trấn áp hoàn toàn, nhưng bây giờ kết quả lại trái ngược hoàn toàn.

Diệp Thiên không những một mình phá vỡ sát chiêu của Hắc Bạch Song Sát, mà từ đầu tới cuối cũng chỉ lấy ra hai thứ, khiến hai người Hắc Bạch Song

Sát bị thương nặng.



“Cậu ta thắng rồi sao?”

Tân Đông Tuyết thấy cảnh này, đôi mắt khẽ lấp lánh, trận chiến kịch liệt, biến đổi bất ngờ, cuối cùng lại là một kiếm kinh thiên của Diệp Thiên mà xoay chuyển toàn bộ thế cục.

Lúc này mọi người đều ngơ ngác nhìn Diệp Thiên, một câu cũng không nói nên lời.

Hơi thở Đàm Băng Băng đã khôi phục lại như ban đầu, thương thế đã khoẻ hơn đến tám phần, cô ta nhìn Diệp Thiên quần áo tả tơi trên không, ánh mắt vô cùng kính nể, nhất là cảm thấy may mắn vì quyết định ban đầu của mình.

Người cô ta lựa chọn quả nhiên là một nhân vật tuyệt thế, sự xuất hiện của Diệp Thiên đã mang lại rất nhiều lợi ích cho cô ta, thậm chí ngay cả La Võng mạnh nhất thiên hạ mà Diệp Thiên cũng có thể đánh bại.

Diệp Thiên vẫn dùng một tay nắm lấy kiếm, ánh mắt lạnh lẽo.

“Người của La Võng, không chịu nổi một đòn!”

Hai người Hắc Bạch Song Sát đã nổi danh thiên hạ hơn trăm năm, thật sự bọn họ chưa từng nghĩ, trăm năm sau sẽ có một ngày bị một hậu bối khinh thường như vậy.

Quả nhiên trong lòng vô cùng kinh hoàng, nhưng bọn họ lại càng e sợ Diệp Thiên.

Bọn họ liên thủ tạo thành tấm chắn phòng ngự, dùng toàn bộ nguyên khí trên người để phòng thủ nhưng lại không đỡ được một kiếm của Diệp Thiên, lại còn bị đánh trọng thương, nếu Diệp Thiên đánh ra tiếp một kiếm nữa thì bọn họ không chắc bản thân có thể may mắn như bây giờ không.

Bọn họ không chắc chắn về Diệp Thiên, khoé miệng rỉ máu nhưng lại chưa từng quay đầu, trong lúc nổ lùi về sau cả người đồng thời quay lại, chân đột nhiên đạp xuống hư không, trực tiếp bay ra xe, kéo dài khoảng cách với Diệp Thiên cả nghìn mét, thân hình xa dần.

“Diệp Lăng Thiên, những gì hôm nay cậu ban tặng, hai người chúng ta khắc ghi trong lòng, ngày khác nhất định sẽ tìm được cậu, bắt cậu trả lại gấp bội!”

Ảm thanh tức giận truyền lại từ phía xa, tất cả mọi người đều ngơ ngác, tuy rằng Hắc Bạch Song Sát buông lời hun tàn, nhưng như vậy có nghĩa bọn họ đã rút lui bỏ chạy rồi sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play