Chương 1544

Bản đồ Thái Cực âm dương vốn là dùng tốc độ vượt quá tốc độ âm thanh để đánh tới, nhưng thời điểm chưởng tay của Diệp Thiên ấn xuống, tốc độ lại bỗng chốc chậm lại, bản thân Diệp Thiên đạp không mà tới, bị bức tường khí thái cực khổng lồ đẩy lùi về sau, lòng bàn chân quét ra một vệt khí trên bầu trời.

Khoảng ba phút sau, thân ảnh của Diệp Thiên dừng lại, bản đồ Thái Cực âm dương khổng lồ kia cũng dừng lại, còn chưa tiến thêm một bước, tốc độ quay cũng nhanh chóng chậm lại, sức mạnh cũng đang tiêu giảm.

“Cái gì?”

Nhìn thấy cảnh này, bất luận là Hắc Bạch Song Sát hay là Điển Vinh, thì đều lộ vẻ kinh hoàng biến sắc.

Diệp Thiên vậy mà lại có thể tay không lay Hắc Bạch Niết Bàn dừng lại!

Trong sa mạc, trừ âm thanh xao động của gió thì không ai dám lên tiếng.

ở bên dưới, mấy người Tân Đông Tuyết đã nhìn cảnh này mà ngạc nhiên tới mức quên phản ứng, Phùng Mặc Phong và Tê Thiên Nguyên co rụt đồng tử, mắt dán chặt lên thân Diệp Thiên, nghẹn họng nhìn trân trối.

Mà Điển Vinh, Hắc Bạch Song Sát -ba cao thủ vương cấp trăm năm trước cũng im lặng, biểu cảm chấn động.

Họ đều đã từng suy đoán là Diệp Thiên sẽ thi triển thủ đoạn thần thông hay chiêu thức mạnh mẽ để chống đỡ Hắc Bạch Niết Bàn, từ màn thế hiện trận đấu của Diệp Thiên và quân đội ở Trung Đông thì họ tin cậu có thể làm được điều này.

Nhưng sự thật đã vượt xa sự tưởng tượng của họ.

Đối mặt với tuyệt kỹ hợp kế của Hắc Bạch Song Sát, Diệp Thiên không lùi cũng không tránh, cũng không dùng bất cứ tuyệt kỹ võ đạo nào. Chỉ dựa vào một bàn tay, cậu đã chặn Hắc Bạch Niết Bàn lại, cảnh này đã khiến ba cao thủ vương cấp trăm năm trước không thể tưởng tượng được.



“Diệp Lăng Thiên, rốt cuộc cậu đã tu luyện thế nào?”

Điển Vinh nhìn chăm chú Diệp Thiên, bàn tay run rẩy, ánh mẳt thay đổi liên tục.

Ông ta từng giao thủ với Hắc Bạch Song Sát năm đó, cũng từng đối mặt Hắc Bạch Niết Bàn, tất nhiên cũng hiểu rõ uy lực chiêu này, có quyền lên tiếng nhất.

ông ta kế thừa một mạch Phi Giáp Môn, dùng khả năng tu luyện thân thể nổi tiếng của mình để ngăn lại. Từ thời kỳ chiến quốc, sau khi nhận truyền thừa về công pháp tu thân, những đệ tử mạnh nhất của Phi Giáp Môn đều có cơ thể “kim cang bất hoại”, có thế chống đỡ đạn của súng bắn tỉa, thậm chí đã tu tới cực hạn, xe tăng đại pháp bẳn phá mười lần mà họ không hề hấn gì.

Trên đời này, trừ Kim Cang của Phật môn, tông phái luyện thể như Long Tượng Tông thì gần như không hai sánh với họ được.

Mà làm tông chủ của Phi Giáp Môn, Điển Vinh đã đạt tới cấp bậc hoàn hảo từ lâu, mức độ cứng rắn của cơ thể không hề thua kém lưỡi dao sắc bén nhưng dù vậy, lúc trước ông ta cũng không dám dùng thân trần đón đỡ Hắc Bạch Niết Bàn, dù là hiện tại, ông ta càng không thể đảm bảo.

Nhưng Diệp Thiên lại làm như thế, hơn nữa cũng chỉ bằng tay không mà thôi, thế mà đã ngăn được kình lực đáng sợ của Hắc Bạch Niết Bàn.

“Diệp Lăng Thiên, tên này rốt cuộc là quái vật gì?”

Hắc Bạch Song Sát cảm thấy kình lực của Hắc Bạch Niết Bàn dần tan đi, vẻ mặt càng thêm “đặc sắc”

Họ thật sự cảm thấy khó tin, trên đời này còn có người ngăn cản được song sát hợp kích của họ.

Tới mức độ này, chính họ tự hỏi thì dù là Long Hoàng của Hoa Hạ, giáo hoàng của giáo triều, chủ nhân của La Võng, nhóm thẩm phán vương của viện trọng tài thì e là đều chưa thể đạt tới.

dù là Long Hoàng của Hoa Hạ, giáo hoàng của giáo triều, chủ nhân của La Võng, nhóm thẩm phán vương của viện trọng tài thì e là đều chưa thể đạt tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play