Chương 1128

Trong nháy mắt, đến Diệp Thiên cũng cảm thấy kinh ngạc.

Cậu không ngờ, vào thời khắc sống chết này chị em nhà họ Dương lại giống như hẹn trước, ra tay giúp đỡ cậu.

Đôi mắt Dương Cương ánh lên vẻ kiên định. Nhà họ Dương mặc dù danh tiếng không lớn trong giới võ đạo Hoa Hạ nhưng tất cả đều biết báo ơn.

Trước đó cả đoạn đường Diệp Thiên chèo thuyền trở bọn họ, đưa họ tới Song Tu Tông, còn lên tiếng nói đỡ khi bọn họ không được vào làm khách, giờ khi Diệp Thiên gặp nạn, bọn họ đương nhiên không thể nào mặc kệ không quan tâm.

“Bùm!”

Kiếm quang quét không gian khiến Hứa Phi Đằng bất ngờ. Lực của chưởng đánh lập tức bị đánh tan.

Mặc dù như vậy thì Dương Cương cũng bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của nắm đấm khiến phần bàn tay bị rách và bị bật lại phía sau.

Nhìn thấy có người dám ngăn chặn mình, đôi mắt Hứa Phi Đằng hừng hực sát khí.



“Chán sống rồi à!”

Anh ta không vội giết Diệp Thiên mà ngược lại lao như bay về phía Dương Cương.

Anh ta tung ra ba chưởng liên tiếp. Mỗi chưởng đều bao hàm nguồn sức mạnh kinh người. Dương Cương bạo phát mật pháp, dùng tu vi chí tôn đỡ liên tiếp ba chưởng của anh ta. Nhưng vì sự chênh lệch về tu vi mà mỗi một chưởng giáng xuống Dương Cương đều kêu một tiếng hự, mặt đỏ linh căng, bật lùi lại mười bước, mỗi bước đều để lại một vết chân sâu tầm nửa tấc.

“Khốn khiếp!’

Thấy Dương Cương bị chèn ép, Dương Duyệt cũng gầm lên. Mật pháp được thi triển, khí tức trên người cô ta tăng mạnh cho tới bán bộ chí tôn. Thanh kiếm trong tay chém thẳng vào lưng Hứa Phi Đằng.

“Đồ chán sống!”

Hứa Phi Đằng cảm nhận được nguồn sức mạnh sau lưng thì cười dữ tợn. Anh ta không buồn quay đầu, chỉ hất ống tay áo chặn đứng nhát kiếm.

“Keng!”

Tiếng kiếm va chạm vang lên trong phòng. Dương Duyệt bật lùi lại, lập tức thi triển mật pháp nhưng vẫn không thể ngăn chặn được đòn tấn công của Hứa Phi Đằng.

Trong lúc cô ta lùi lại phía sau bèn nhìn qua Hoa Lộng Ảnh. Lúc này Hoa Lộng Ảnh đang ngồi bên cạnh Diệp Thiên. Nhìn là biết cô và Diệp Thiên hết sức thân thiết, thế nhưng điều khiến cô ta cảm thấy kỳ lạ là khi Hứa Phi Đằng ra tay với Diệp Thiên thì tại sao Hoa Lộng Ảnh lại có thể điềm tĩnh, không quan tâm như vậy chứ?



Khi cô ta đang suy nghĩ thì một chiếc quạt đập trúng ngực cô ta. Tốc độ của nó nhanh hơn cả điện xẹt, cô ta không thể nào né được, đành trơ mắt nhìn chiếc quạt chém xuống người mình.

Dương Cương phía sau phải đóng khí tức khi bị Hứa Phi Đằng tấn công ba chưởng nên không thể nào nâng cao nội công trong nháy mắt được, không thể cứu giúp nên cậu ta chỉ biết hét lên.

“Nhìn kỹ vào!”

Đúng lúc Dương Duyệt cảm thấy tuyệt vọng thì một giọng nói quen thuộc từ sau vọng tới. Đó chính là giọng nói của Diệp Thiên.

Cô ta còn chưa kịp phản ứng thì chỉ cảm thấy tay trái của mình bị ai đó nhấc lên, thanh kiếm trong tay tạo thành một góc xéo đâm về phía chiếc quạt.

“Đinh!”

Âm thanh giòn tan vang lên, chiếc quạt đang lao tới hùng hổ bị đánh bay bật lại bởi thanh kiếm, chủ nhân của chiếc quạt – Hứa Phi Đằng run rẩy và cũng bị đánh bật lùi ra sau.

Anh ta kinh hãi giống như gặp ma vậy.

Đòn tấn công này, anh ta đã sử dụng bảy phần sức mạnh, điều động rất nhiều nội lực vậy mà một cú hất kiếm của Dương Duyệt lại có thể đánh trúng điểm yếu nhất trên chiếc quạt của anh ta. Trong nháy mắt hóa giải toàn bộ sức mạnh của Hứa Phi Đằng, ngăn chặn thế tấn công của anh ta.

Cánh tay của Dương Duyệt có một luồng phản lực truyền tới nhưng khá nhẹ nên cô ta chỉ bị đánh lùi lại nửa bước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play