Làm Tần Vương Lý Chính đơn độc ở trong tẩm cung của mình, đang lúc mở ra hệ thống đến trễ hai năm. Tin tức sáng nay Tần Lâm Quân thỉnh cầu Thần Hoàng ban hôn, sau được Thần Hoàng chuẩn tấu chưa tới một canh giờ đã truyền khắp toàn bộ Ngọc Kinh thành. Trên đường, tửu lâu, người qua đường, người đi đường ào ào nghị luận. Trong tửu lâu, lầu hai, một bàn mấy khách nhân dựa vào lan can cũng đang thảo luận chuyện này,

Khách nhân Giáp:

- Ngươi nói Tần thiên kiêu chúng ta làm sao nhanh như vậy đã chọn phu quân, hơn nữa còn chọn một Tam hoàng tử không có tiếng tăm gì.

Khách nhân Ất:

- Đúng vậy, thái tử điện hạ, Vũ Vương, Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử người nào không nổi danh hơn Tam hoàng tử.

Khách nhân Bính:

- Nói cẩn thận, chuyện hoàng gia sao cần chúng ta lắm miệng, chuyện trong này phức tạp, làm sao ngươi biết Tam hoàng tử không so được mấy vị hoàng tử khác. Nếu như không có bản sự, làm sao có thể để Tần thiên kiêu vừa đến Ngọc Kinh thành đã trực tiếp thỉnh cầu bệ hạ ban hôn.

Khách nhân Đinh:

- Nói không sai, nói không chừng Tần thiên kiêu này và Tam hoàng tử điện hạ đã sớm nhận biết, đã xảy ra chuyện không muốn người biết thì sao, hắc hắc!

Mấy người tụ cùng một chỗ lộ ra mỉm cười nam nhân đều hiểu. Mà một số tuấn kiệt uống rượu trong tửu lâu tuy ngưỡng mộ Tần thiên kiêu, nhưng thân phận hoàng tử cao quý, cao quý không tả nổi, không cách nào kể rõ, chỉ có thể uống rượu giải buồn. Mà người trong một số thế lực cao cấp lại có chút ý vị sâu xa... Cơ bản đều tán thưởng Tần Lâm Quân mưu lược, chọn trúng Tam hoàng tử Lý Chính,

Ha ha!

Trong hoàng cung, Vị Ương cung, trong thư phòng Thái tử. Lúc này, thái tử khí vũ bất phàm đang mặt đầy phẫn nộ. Thái tử Lý Vũ từng gặp qua vị nữ tướng mặc trắng như tuyết mặc giáp, đầu đội mũ phượng ngân khôi, khí khái anh hùng hừng hực vào năm trước, vừa gặp đã bị hấp dẫn.

- Tần Lâm Quân! vì sao ngươi muốn như thế, nếu ngươi chọn bản cung, thế lực chúng ta kết hợp nhất định có thể leo lên hoàng vị. Bản cung thành chủ Đại Hiên hoàng triều, ngươi tất thành hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ!

- Vì sao! Vì sao! Tần đại tướng quân phủ nhà ngươi thật muốn làm phản?

Thái tử phẫn nộ quát to.

Trong Dự Ương cung, Vũ Vương và mấy mưu thần dưới trướng bình tĩnh thương lượng, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười.

Vũ Vương mặt như ngọc, cười nhạt một tiếng:

- Chuyện càng ngày càng thú vị.

Bất quá lông mày Vũ Vương rõ ràng nhíu một cái:

- Không thể không phòng Tần đại tướng quân phủ!

Ngón tay vàng có lẽ sẽ đến trễ, nhưng vĩnh viễn sẽ không vắng mặt!

Chỉ là điều kiện mở ra có chút khó khăn mà thôi!



Cũng giống như Lý Chính, hắn hiện tại rất hưng phấn:

- Ừm! Hệ thống!

Thì ra ta cũng có ngón tay vàng!

- Hệ thống! Hệ thống! Đi ra trò chuyện một chút, giới thiệu công năng của ngươi.

Hệ thống trong đầu:

- Kí chủ mặc niệm ở trong lòng có thể triệu hoán hệ thống,

“Hệ thống triệu hoán nhân kiệt Hoa Hạ chính là con cháu Viêm Hoàng Cổ Hoa trên dưới năm ngàn năm nay, nhân kiệt mỗi thời đại (không tính đế vương) được vô số nhân dân tín ngưỡng sùng bái, hình thành ý niệm mãnh liệt, cộng thêm một số điều kiện không thể diễn tả cùng trùng hợp không thể phỏng chế hợp thành Hệ thống triệu hoán nhân kiệt Hoa Hạ.”

“Hệ thống triệu hoán nhân kiệt Hoa Hạ có hai bộ phận, một là hệ thống rút thưởng, một là hệ thống nhiệm vụ. Hệ thống rút thưởng mỗi ba tháng có thể rút tùy ý một vị nhân kiệt. Hệ thống nhiệm vụ tùy cơ phát động nhiệm vụ, căn cứ nhiệm vụ cao thấp tình huống khác biệt, hoàn thành tình huống! Có thể phân (cái thế thiên kiêu, đỉnh phong nhân kiệt, nhất lưu, nhị lưu nhân kiệt) trong những tầng cấp rút ra một nhân kiệt cấp bậc phương diện nào đó....”

Lý Chính nghe hệ thống giới thiệu, biết tác dụng cùng năng lực của hệ thống, nói cách khác mỗi ba tháng có rút thưởng gốc, nhưng có thể rút ra cao cấp nhân kiệt hay không thì nhìn nhân phẩm của mình. Còn có tùy cơ phát động nhiệm vụ, nhiệm vụ đơn giản hay không, sau khi tình huống có thể rút ra nhân kiệt trong bốn cấp độ, còn có thể chỉ định triệu hoán nhân kiệt ở một cấp độ. (nhân kiệt vừa triệu hoán đi ra, một trăm phần trăm hiệu trung)

Cái thế thiên kiêu:

Nhất định là nhân kiệt mạnh nhất hoặc sức ảnh hưởng sâu nhất Hoa Hạ, giống như Khổng Tử, Lão Tử, Tôn Vũ, Bạch Khởi, Bá Vương Hạng Vũ, Lý Tồn Hiếu, Lưu Bá Ôn... Các loại, vô địch đỉnh phong một thời đại nào đó. (nhưng chỉ có nhận nhiệm vụ rút ra triệu hoán)

Đỉnh phong nhân kiệt:

Nhiễm Mẫn, Vương Tiễn, Lữ Bố, Quách Gia, Gia Cát Lượng, Tiết Nhân Quý, Thường Ngộ Xuân,... Người đỉnh phong đương đại. Nhất lưu, nhị lưu nhân kiệt thì càng nhiều:

Nhất lưu: Mông Điềm, Liêm Pha, Tuân Úc, Mã Siêu, Điền Phong, Phòng Huyền Linh, Ngụy Chinh, Tô Định Phương... Nhị lưu: Trương Liêu, Cao Thuận, Hoa Hùng, Địch Nhân Kiệt, Hạ Hầu Đôn, Võ Tòng, Lâm Xung... Chà chà! Cái này là muốn cho ta làm hoàng đế sao!

Bất quá cần khiêm tốn một chút, không nói Thần Hoàng thâm bất khả trắc vẫn còn, mấy hoàng tử đều là đa mưu túc trí, lòng dạ cao thâm. Bên người còn có một siêu cấp đại phản phái!

Bỉ ổi phát dục, không được sao lãng! Ổn định! Ổn định đừng kích động!

Lý Chính yên lặng suy nghĩ. Hệ thống triệu hoán nhân kiệt Hoa Hạ: “Kiểm tra kí chủ đã phong vương! Mở ra hệ thống công pháp khen thưởng”

“-Đế Hoàng Kinh- một bộ”

“Có thể bài rút một lần!”

“Có thể rút một lần trong mục nhất lưu nhân kiệt!”

“À à! Lễ bao dành cho newbie sao!”

Tâm tình hơi chút kích động!

- Giống như ca trước kia, chơi trò nào đó có rút thưởng, xác suất là chín mươi chín phần trăm đều sẽ rút trúng phần thưởng cao nhất!



- Thật không nên quá dễ dàng đó!

Trước khi nhận lấy công pháp, Lý Chính nói.

Mỗi một bộ công pháp cùng võ kỹ thế giới này đều là cùng nhau. Đều có võ kỹ thích hợp nhất thuộc về tu luyện công pháp này. Công pháp nơi này phân Thiên Địa Huyền Hoàng - bốn đẳng cấp.

Chỗ sâu trong óc có một bộ công pháp tản ra khí tức Hỗn Độn rót vào não hải của Lý Chính. Một lúc lâu sau, khí tức tu vi Lý Chính nhất thời từ Tiên Thiên sơ kỳ nhảy đến trung kỳ, hậu kỳ, đi vào Tiên Thiên đỉnh phong, sau đó triệt để vững chắc xuống.

“Dễ chịu quá, nhanh như vậy đã đến Tiên Thiên đỉnh phong, bất quá cần phải che giấu,”

Lý Chính lặng yên suy nghĩ, sau đó khí tức tu vi trở lại Tiên Thiên sơ kỳ.

- Hệ thống, làm một phát rút thưởng xem thế nào!

Trò kích thích thì phải chơi sau cùng!

Lý Chính đắc ý mặc niệm.

Một bàn quay tản mát ra khí tức huyền diệu xuất hiện trong đầu Lý Chính. Bàn quay chia thành lam, tím, cam, đỏ bốn màu ở bốn khu vực. Khu vực màu xanh lam lớn nhất, tiếp theo là màu tím, sau cùng là khu vực màu đỏ, nói là khu vực, thực ra chỉ là một đường hơi to. Qua một lúc, bốn khu vực đều biến thành khu vực màu tím. Kim đồng hồ đang quy tròn trong khu vực màu tím, ba giây sau... Tích!

- Chúc mừng kí chủ thu hoạch được Nhất lưu nhân kiệt:

Trần Cung! (Nhất lưu đỉnh cấp nhân tài)

Mặt mũi Lý Chính tràn đầy hưng phấn, đỉnh cấp mưu sĩ thời kỳ Tam Quốc! Hiện tại hắn đang cần một mưu sĩ vì mình bày mưu tính kế, hơn nữa còn là loại đỉnh cấp mưu sĩ.

- Tùy cơ triệu hoán hệ thống. Hiện tại vận khí đang ở thời điểm mạnh nhất thì phải.

Lý Chính hắn sẽ không ngừng cố gắng, vạn nhất lại rút thêm một vị nhất lưu nhân kiệt thì sao đây.

- Đúng thế, kí chủ

Bàn quay khí tức Huyền diệu xuất hiện trong đầu Lý Chính, kim đồng hồ bắt đầu xoay tròn trong lam tím cam đỏ hồng bốn khu vực. Lý Chính kích động cầu nguyện, cái thế thiên kiêu không cần nghĩ, đỉnh phong nhân kiệt có thể kiếm một người, nhất lưu nhân kiệt cũng được!

Lý Chính gắt gao nhìn chằm chằm bàn quay, chỉ thấy kim đồng hồ chậm rãi trượt vào khu vực màu cam, nhưng còn đang từ từ đi xuống khu vực màu xanh lam. Nhị lưu nhân kiệt cũng không tệ!

“Triệu hoán ra thì cũng sẽ là đỉnh cấp thiên tài của Đại Hiên hoàng triều.”

Lý Chính bình tĩnh suy nghĩ. Tích... Chúc mừng kí chủ triệu hồi ra…

Lữ Bố!

Hả?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play