Chương 1066

Cô liều mạng muốn ngồi dậy, muốn lao ra ngoài, miệng hô to: “Tạ Trì Thành!!”

Một búng máu trực tiếp. trào lên từ yết hầu, trước mắt cô tối sầm, mắt đi ý thức.

Xe tải lớn cuỗi cùng cũng dừng lại, từ nhảy từ trên xuống, đi tới vòng bảo hộ, xác định chiệc xe đã hoàn toàn rơi xuống biền, liền cầm viên nhộng chứa thuốc độc căn nát, đôi mất trăng dã, từ từ ngã xuông, không còn hơi thở.

[ Đêm qua, trên đường núi cạnh cảng đã xảy ra một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng, nguyên nhân cụ thê gây ra sự cô vân đang được điều tra, một chiếc xe rơi xuông biển, một chiếc xe đụng phải lan can, tài xê gây chuyện được phát hiện đã chết ở hiện trường, cảnh sát……

Tin tức vừa được đưa ra thì gần như đã biến mắt ngay sau đó.

Không có người nào biết, trong chiếc Xe rơi xuông biên kia là Caesar đại đề mà thê giới ngâm chỉ cân nghe tên đã sợ mắt mật..

Lúc Diệp Như Hề tỉnh lại, cô đã nằm ở bệnh viện.

Vẫn luôn ở bên cạnh chờ đợi Tiểu An và Nhạc Nhạc lập tức vây quanh lại đây.

“Mamii, mẹ tỉnh rồi? Có đau chỗ nào không?”

“Con đi gọi bác sĩ!”

Diệp Như Hệ giấy giụa muôn ngôi dậy, Nhạc Nhạc sợ hãi, nói: “Mami, mẹ đừng cử động! Bác sĩ sẽ tới đây ngay!”

Toàn thân Diệp Như Hê vô cùng đau ị đớn, thậm chí còn có ảo giác như vừa trải qua một đời, sau khi bác sĩ qua tiền hành kiêm tra, cô dần lấy lại ý thức, lập tức bắt tay bác sĩ hỏi: DO Trì Thành đâu?!”

Bác sĩ im lặng.

Tiểu An và Nhạc Nhạc cũng im lặng.

Lúc này, cửa phòng bệnh bị đầy ra, Tần Phong mang vẻ mặt nặng nề đi đến.

Diệp Như Hề lập tức đây bác sĩ ra, trực tiếp đi chân trần xuông đất, nhanh chóng đi tới nắm cánh tay Tần Phong, nói: “Tạ Trì Thành đâu?! Các người tìm được anh ấy chưa? Anh ấy ở nơi nào?”

Tần Phong không nói gì, thậm chí còn không dám đối diện ánh mắt.

“Tần Phong, anh nói chuyện!”

“Phu nhân, thân thể cô còn chưa hồi phục, xin hãy năm trên giường bệnh nghỉ ngơi trước.”

“Tần Phong!”

“Anh ấy sẽ không có chuyện gì, đúng không?”

Anh sẽ không có chuyện gì!

Sao anh có thể xảy ra chuyện được?!

Nhưng mà, phản ứng của Tần Phong lại khiên trái tim Diệp Như Hề như rơi vào đáy vực.

Cơn rét lạnh xông lên từ lòng bàn chân, dần dần đồng cứng trải tim cô.

Cô gian nan nuốt nuốt nước miềng, nói: “Tân Phong, anh nói chuyện đi nGhìUh.?

“Phu nhân, cô hãy bình tĩnh TUTG.G T100 Vành mắt cô đỏ lên, giọng giương.

cao: “Tôi ra lệnh cho anh nói với tôi I”

Tần Phong cho người đưa Tiểu An và Nhạc Nhạc ởi, hai đứa nhỏ khá ngoan ngoãn trong tình cảnh này, không có chút phản kháng nào, chờ người trong phòng bệnh đều đã rời đi, Tần Phong mới nhìn về phía Diệp Như Hề, trong mắt mang theo vẻ nặng nè.

Giọng anh ta âm trầm, thấp giọng nói: “Xe rơi xuống biển, trước mắt còn đang trục vớt, đó là cảng tư nhân, tuyên đường, mới vừa khai thông, dòng nước rất mạnh, xe lại lao với tốc độ rât nhanh, trước mắt…… Còn chưa vớt ra được.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play