*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mắt của mẹ Vũ vụt sáng lên, nếu như chỉ là đơn thuần chèn ép nhà họ Hứa thì bà không tán thành. Nhưng mà, nếu hành xử đối với nhà họ Hứa cũng giống như đối với nhà họ Thượng lúc trước, như vậy bà có thể chấp nhận được. Chỉ cần trừ bỏ Hứa Phàm, mặc kệ ai lên nắm quyền ở nhà họ Hứa, thì cũng sẽ đều nhớ đến một phần tình cảm này của nhà họ Vũ. Về sau này, nếu hợp tác với nhau tất nhiên sẽ cực kỳ phấn khích. Mục Vũ Phi biết ở người ở trong nhà họ Hứa không có ai muốn ngồi vào cái vị trí kia. Nhưng khi nhìn thái độ của Hứa Liêm thì cô biết, người nhà họ Hứa ngoại trừ ông cụ Hứa ra, thì đều là phản đối. Nếu mượn tay cô chỉnh đốn lại nhà họ Hứa, như vậy nhà họ Hứa và cô liền sẽ được giàng buộc chặt chẽ với nhau. Chỉ có cô có thể trở mặt, chứ không có chuyện người khác mượn cối giết lừa (*) đối với cô được.

(*) Mượn cối giết lừa: Câu thành ngữ. Nguyên văn tiếng Trung: 卸磨杀驴 (âm đọc: Tá ma sát lư) Dịch nghĩa: Tá = tháo dỡ; ma = cối xay; sát: giết ; lư: con lừa. mượn cối xay giết lừa. Chỉ hành động: Sau khi xay xát xong thì tháo dỡ cối xay để giết chết lừa – chỉ người vô ơn. Tương tự với câu thành ngữ: “qua cầu rút ván; ăn cháo đá bát”, ở Việt Nam

"Con đã trở nên thành thục không ít rồi." Mẹ Vũ cảm khái nói.

Mục Vũ Phi cười khổ lắc lắc đầu, thành thục sao? Tất cả những việc này đều là do bị ép buộc quá mà sản sinh ra thôi.

Nhà họ Hứa bây giờ đã bị chúng bạn xa lánh. Cho dù

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play