Quần áo trên người Vu Cửu Tiêu không có gió thổi cũng tự lay động phần phật. Anh ta dần dần bay lên khỏi mặt đất, dường như được một bàn tay vô hình nâng đỡ trên không trung, liếc nhìn Đường Nghiêu bên dưới.

“Chỉ e là anh chưa từng nhìn thấy pháp tắc chi lực. Tưởng rằng đánh bại được mấy cao thủ Tiên bảng là giỏi giang lắm sao. Tôi không ngại nói cho anh biết rằng chỉ cần Vu Môn tôi nguyện ý thì Tiên bảng cũng phải thay đổi ít nhất là một phần ba người.”

Sắc mặt của đám người Chu Phàm và Long Vương tối sầm lại, trong lòng cảm thấy cay đắng. Bởi họ biết câu nói của Vu Cửu Tiêu là sự thật. Trước mặt Vu Môn và Côn Luân, cao thủ Tiên bảng chẳng là cái thá gì cả. Cho nên, mặc dù Vu Cửu Tiêu gọi cả họ tên của Chu Phàm thì Chu Phàm cũng không dám có ý kiến gì.

Chu Nhã Ca do dự nói với Lạc Tâm Xuyên: “Lạc điện hạ, anh có thể...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play