"Tần Thiên Thịnh, em bớt phóng túng lại một chút đi. Đây không phải Đông Nam Á, mà là Hoa Hạ ngọa hổ tàng long." Tống Phong Thần nhăn mày, lên tiếng nhắc nhở.
"Không sao đâu sư huynh à. Anh cũng nghe thấy rồi đấy, chẳng qua là mấy nữ sinh viên đại học, không có ô dù gì, chơi một chút cũng không xảy ra chuyện gì đâu. Em nghe nói bây giờ có rất nhiều nữ sinh viên đại học chủ động đi tiếp khách vì một cái điện thoại hoặc một chiếc túi hàng hiệu ấy mà, cùng lắm thì đến lúc đó em cho riêng mấy nghìn tệ là được." Tần Thiên Thịnh cười hì hì, đáp. Vừa nghe ông ta dáng vẻ ăn nói của ông ta đã biết ngay là tay già đời.
"Tổng giám đốc Tần, sao có thể để ngài tốn kém chứ? Những em nữ sinh viên đại học đó được hầu hạ ngài là vinh hạnh của bọn họ." Tề Lâm trầm giọng nói.
Tống Phong Thần nghe thấy vậy thì mày mới giãn ra. Tuy anh ta còn muốn khuyên thêm, nhưng cũng không muốn khiến Tần Thiên Thịnh khó xử, vì dù sao, anh ta cũng đang cần đối phương, thầm nghĩ: "Thôi, cũng chỉ ăn bữa cơm, chơi mấy em nữ sinh viên đại học mà thôi. Chỉ cần không chạm mặt vị cao thủ lôi kiếp ẩn giấu kia thì Ly thành này cũng chẳng còn cao thủ nào đáng gờm hết."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT