Lăng Thủy Thủy đặt mông ngồi bệt xuống đất, bực tức nói: "Anh muốn đi thì tự đi đi, bổn cô nương không hầu hạ nữa. Nếu không phải Tổng giám đốc Hoàng Phủ bảo tôi đưa anh đi, thì còn lâu tôi mới thèm tới Tây Tạng cùng anh.”
Đường Nghiêu khẽ cau mày nói: "Ở đây nguy hiểm, đi theo tôi mới an toàn.”
Những thay đổi bất thường ở Tây Tạng quá dữ dội, Đường Nghiêu trên đường lên đây đã phát hiện rất nhiều võ giả, trong số đó không thiếu người có tu vi cảnh giới Chân Khí, thậm chí còn có cả cường giả cảnh giới Thần Hải. Nếu dọc đường đi anh không phóng ra một chút khí tức, làm khiếp sợ bọn thổ phỉ kia, quãng đường vừa rồi tuyệt đối không thể yên bình như vậy. Nếu Lăng Thủy Thủy ở lại đây một mình, chắc chắn cô ấy sẽ xảy ra bất trắc. Vì Hoàng Phủ Nguyệt đã yêu cầu cô ấy đi theo Đường Nghiêu, ít nhất anh cũng phải đảm bảo sự an toàn cho cô gái này.
Lăng Thủy Thủy nghe thấy vậy thì không khỏi giận dữ, nói: “Anh tưởng anh là ai? Tôi cảm thấy đi theo anh mới là không an toàn nhất đấy. Nhìn lại vóc dáng của anh đi, đến bản thân còn không lo nổi, còn dám mạnh mồm nói bảo vệ tôi. Khoác lác thì cũng khoác lác vừa thôi, cẩn thận kẻo không làm được anh hùng mà trở thành kẻ vô tích sự đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT