Trong một đạo quán hoang tàn và đổ nát nọ, những câu nói với chất giọng trầm ấm của Đường Nghiêu và Trần Chứng Đạo không ngừng vang lên. Những điều họ vừa nói tuy nghe rất tầm thường, nhưng đó lại là tinh hoa, là những điều cốt yếu nhất của võ thuật và tu luyện. Đặc biệt, sắp tới Trần Chứng Đạo sẽ đối mặt với giai đoạn thăng cấp thành tiên nhân, vốn kiến thức và sự thấu hiểu của ông ta về đất trời cũng đã đạt đến mức độ mà xưa nay ông ta chưa từng có, thậm chí vượt xa cả Đường Nghiêu! Thế nhưng, Trần Chứng Đạo đã truyền lại toàn bộ kiến thức của ông ta cho Đường Nghiêu thay vì giữ khư khư cho riêng mình!
Thấy vậy, Đường Nghiêu cũng không giấu giếm gì nữa mà kể cho ông đạo sĩ già nghe những câu chuyện, những kiến thức về bí cảnh Bồng Lai và tiên nhân mà anh có với hy vọng những thứ ấy sẽ giúp đỡ được một chút nào đó cho ông ta. Tuy chưa đạt đến cảnh giới như Trần Chứng Đạo, nhưng hoàn cảnh của anh lại tốt hơn ông ta rất nhiều, nên mỗi câu anh nói ra đều mang lại rất nhiều lợi ích cho Trần Chứng Đạo, giúp ông ta mở mang kiến thức và mở rộng tầm nhìn của mình.
Nghe xong, Trần Chứng Đạo ngạc nhiên đến lặng người rồi than thở: “Nếu ba hay năm năm trước tôi có được những thông tin hữu ích này, thì có lẽ kiếp nạn ngày nay của tôi đã có hy vọng. Nhưng đáng tiếc, cuộc đời này không có chữ nếu như.”
Dù cuộc đàm luận của hai người họ diễn ra trong tòa đạo quán hoang tàn và đổ nát, nhưng vẫn khiến biết bao người phải chú ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT