Sau khi Đường Nghiêu rời khỏi trạch viện, Thanh Minh trầm ngâm nói: “Long Vương, dù sao Long Hổ Sơn cũng là Đạo gia chính phái, nội tình sâu xa. Hiện giờ trời đất lại biến động lớn như vậy, cho dù là vị chưởng giáo đại chân nhân Trương Thủ Diễn kia, hay là những tiểu đạo đồng vừa nhập môn, thì tu vi đều đang dần tăng lên. Chúng ta có nên nhân cơ hội này tiêu diệt Long Hổ Sơn hay không? Tiện thể kiềm chế nó lại?"

Theo quan điểm của Thanh Minh, Trần Chứng Đạo tất nhiên không thể qua nổi kiếp nạn lần này. Một khi ông ta chết, Long Hổ Sơn sẽ không còn người thứ hai như Trần Chứng Đạo có thể chống lại Nghịch Lân được nữa, đúng là thời cơ tốt nhất để chèn ép đám đạo sĩ kia.

Còn khả năng Trần Chứng Đạo có thể sống sót sau đại nạn này thì Thanh Minh chẳng hề nghĩ đến. Hai mươi năm trước Long Vương đã có thực lực trấn áp Trần Chứng Đạo, làm ông ta bị vây trong núi không thể ra được. Vậy thì hai mươi năm sau, thực lực của Long Vương đã đạt tới một loại trình độ không thể tưởng tượng nổi, bỏ xa Trần Chứng Đạo.

Ngay cả Long Vương cũng không quá chắc chắn có thể vượt qua được loại hoạn nạn nghịch thiên này hay không, huống chi là kẻ từng thất bại trong tay Long Vương, chẳng qua cũng chỉ là chút giãy giụa trước khi chết mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play