Trong mắt Đường Nghiêu chợt lóe lên một tia sáng, hơi thở Cực Cảnh theo đó mà tỏa ra một phần. Nhưng sau một khắc, tia sáng và hơi thở đồng thời được thu lại, anh lại trở thành người trẻ tuổi nhìn có vẻ gầy yếu.
Mặc dù khí thế của Đường Nghiêu chỉ xuất hiện trong chốc lát, trong mắt của người bình thường như Owen là bộ dạng bị bắt nạt, lòng đầy lửa giận nhưng không dám nổi giận, vô cùng uất ức. Nhưng cảm giác của Khố Bác nhạy hơn không biết bao nhiêu lần so với đám Owen, trong khoảnh khắc hơi thở của Đường Nghiêu hơi buông ra, lỗ chân lông khắp người anh ta đều mở ra, một cảm giác nguy hiểm vô cùng mãnh liệt bao trùm lấy anh ta, đến cả nhịp thở cũng vô thức ngừng lại.
Loại cảm giác này chỉ tồn tại chốc lát, trong mắt Khố Bác không nén nổi vẻ kinh ngạc và nghi ngờ, ánh mắt nhìn về phía Đường Nghiêu đã nghiêm trọng hơn mấy phần.
Owen vẫn không biết mình vừa dạo trước cửa tử một vòng, bây giờ anh ta có Khố Bác làm chỗ dựa, vô cùng vững mạnh, ngang đầu ưỡn ngực, ngạo nghễ nói: "Anh Đường, anh còn nhớ rõ lời khuyên tôi cho anh lần trước không?" Giọng nói anh ta khẽ dừng lại, cười lạnh một tiếng: "Trong mắt Tập đoàn Phi Đức chúng tôi, anh và Tập đoàn Than chỉ là mấy chú hổ con gào khóc chờ ăn. Chỉ cần chúng tôi động ngón tay, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến anh phá sản. Chỉ cần hôm nay anh khuất phục, nói không chừng tôi sẽ xin ngài Khố Bác, sau này chúng ta còn có cơ hội hợp tác."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT