"Anh, anh dám! Nghịch đồ!" Dường như Lư Quy Ẩm nhớ ra điều gì đó, đột nhiên thay đổi sắc mặt, sợi râu trắng như tuyết lay động, lửa giận trong mắt như muốn dâng trào mà ra.
Đối mặt với lửa giận của thầy, ngược lại Thiệu Xuyên Khung càng bình tĩnh hơn trước, mặt như hồ nước lặng, anh ta chậm rãi nói: "Thầy, có thể chữa bệnh cứu người đều là y thuật. Tây y là y thuật, Trung y là y thuật, thuật Chúc Do cũng là y thuật! Nếu như Trung y còn tiếp tục cố giữ như thế, không muốn đi tiếp nhận thời đại này, sớm muộn gì cũng sẽ bị thời đại này đào thải. Đệ tử bất hiếu, giấu diếm người và cụ Ngô học tập thuật Chúc Do, đây là lỗi của con. Nhưng con không hối hận, nhân hôm qua, quả hôm nay, giờ phút này, đệ tử sẽ dùng thuật Chúc Do để cứu người, chứng minh cho ân sư!"
Thiệu Xuyên Khung càng nói, một đôi mắt càng sáng rực, khi nói xong hai chữ trong câu cuối cùng, trong mắt anh ta đột nhiên hiện lên một tia sáng chói, như là mặt trời mới mọc dâng lên mặt biển. Anh ta bỗng nhiên tiến về phía trước một bước, một hơi thở cực kỳ yếu ớt nhưng lại mang theo lực lượng kỳ diệu được thả ra từ trên người anh ta.
Một ngón tay anh ta chỉ về bầu trời mênh mông, một tay đặt trên trán cô gái trẻ tuổi, nghiêm nghị nói: "Hồn về đây!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT