Thật ra Đường Nghiêu không ngạc nhiên lắm, dù vừa nãy Vương Khải Niên chỉ tung một cú đấm nhưng nền tảng võ công thâm hậu cùng với kỹ năng tu luyện vững chắc khiến anh không thể nghi ngờ nữa. Chắc chắn phải có bậc thầy lão luyện đích thân hướng dẫn cho anh ta, võ đạo cũng giống như y đạo, nếu một mực nhắm mắt làm liều, thì khó có thể vươn tới đỉnh cao được.
Thấy Đường Nghiêu vẫn không sợ hãi, Thẩm Thiên Hoa thầm than trong lòng, nói: “Sư phụ của Vương Khải Niên tên là Hư Cửu Huyền, là đại cao thủ của nhà họ Hư, một gia tộc võ thuật ở Tây Nam. Tôi có quen biết ông ta một chút, nên Hư Cửu Huyền mới phái Vương Khải Niên đến bảo vệ tôi.”
“Gia tộc võ thuật ở Tây Nam?” Đường Nghiêu khẽ giật mình, anh đột nhiên nhớ tới Bạch Thanh Hỏa ở bên cạnh Lý Quang Huy hình như là em trai của chủ nhà họ Bạch ở Tây Nam. Tuy cả hai đều xuất thân từ gia tộc võ thuật, nhưng hiển nhiên vẫn không thể so sánh với nhà họ Hư được.
Thẩm Thiên Hoa gật đầu, ánh mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ, lên tiếng: “Cậu cũng là cao thủ võ đạo, hẳn phải biết những võ sư ấy là di sản chân chính của cả gia tộc. Vì quá bất lực nên tôi mới xin viện trợ từ nước ngoài thôi.” Hai năm nay việc làm ăn buôn bán của nhà họ Thẩm ngày càng phát triển nên hiển nhiên các nhóm công ty khác không muốn chấp nhận, dù đã tranh đấu công khai nhưng vẫn không khá khẩm bằng nhà họ Thẩm, vì vậy giờ bọn họ đã muốn lén lút ra tay rồi. Tuy nhà họ Thẩm thu phục được không ít cao thủ nội lực, nhưng thực lực lại không cao lắm, chẳng thể nào đối phó nổi được. Vì vậy Thẩm Thiên Hoa mới không dám đắc tội với Vương Khải Niên nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT