Vẻ ngoài của hai cô gái cũng rất nổi bật, có ngoại hình đẹp hơn hẳn người bình thường, chỉ có điều là cả hai đều bị câm, không thể nói chuyện được. Hai cô gái đưa Đường Nghiêu đến một khu phòng nghỉ khác rồi đi khỏi đó.

Mặc dù chỉ là một biệt khu riêng để mọi người nghỉ ngơi, nhưng đây cũng được trang trí theo lối cổ xưa đơn giản và trang nhã không kém, bất kì đường nét thiết kế nào ở đây cũng đều thể hiện sự kì bí uyên thâm và lâu đời của Dược Vương cốc. Nếu biệt khu này được xây dựng rộng rãi ngoài đời, chắc chắn không hề thua kém bất kỳ khách sạn năm sao nào.

“Anh Đường, trước đây tôi có hơi thất lễ với anh, thành thật xin lỗi anh.” Trong sân có một nhóm người đang nghỉ ngơi thư giãn, Hà Đan Thanh chầm chậm bước tới bên cạnh rồi trò chuyện với Đường Nghiêu. Anh ta cũng là một người thuộc dạng giàu có bậc nhất ở tỉnh ngoài, nhưng khi trước mặt một người bề thế như Đường Nghiêu, anh ấy chỉ có thể cúi đầu nhận lỗi bởi sự thiếu hiểu biết của mình lúc trước.

Đường Nghiêu lắc đầu, nói: "Không sao. Tôi đưa Tiểu Niếp đi nghỉ ngơi trước, anh cứ tự nhiên."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play