“Không sai!” Đường Nghiêu nhìn người đàn ông chắn trước mặt Nhan Hiểu, thách thức nói.
Người đàn ông khoảng chừng bốn mươi tuổi, tướng mạo bình thường, sắc mặt có chút đen, thân hình cũng không cường tráng như những vệ sĩ khác, trên người ông ta không có chỗ nào có thể làm người ta thấy ấn tượng sâu sắc. Nhưng lúc này, tất cả những vệ sĩ khác đều bị dọa đến tim gan run rẩy, hai chân mềm nhũn, chỉ có ông ta vẫn tuân thủ nghiêm ngặt nhiệm vụ của mình đến bảo vệ trước mặt Nhan Hiểu.
“Tông Sư Cảnh, hừ.” Người đàn ông trung niên tự lẩm bẩm, ông ta lập tức ngẩng đầu, thở một hơi nặng nề, cung kính nói: “Hôm nay chúng tôi không biết tông sư ở đây, vô ý mạo phạm tông sư, mong tông sư tha tội.”
Nếu sớm biết Đường Nghiêu là cao thủ tông sư Chân Khí Cảnh, thì vừa nãy ông ta nhất định sẽ chạy lên ngăn cản Nhan Hiểu. Dù sao thì không phải mỗi một tông sư đều có lời thề trói buộc giống chú Phúc. Một câu không hợp lập tức giết người, đối với tông sư mà nói cũng chỉ là chuyện thường ngày mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT