Vừa dứt lời, Mộ Dung Hải đã lập tức bước vào phòng bệnh. Ánh mắt anh ta lướt nhanh một vòng quanh phòng, cuối cùng khi tầm mắt nhìn đến trên người ông cụ Mộ Dung, toàn thân anh ta đột nhiên ngây ra tại chỗ.

Sắc mặt Mộ Dung Hải đỏ bừng, mùi rượu nồng nặc bốc lên từng cơn từ trên người anh ta, thậm chí trên áo sơ mi trắng đang mặc trên người còn có thể nhìn thấy vài vết son môi, hệt như một cậu ấm ăn chơi bất cần đời. Trong khoảng thời gian ông cụ Mộ Dung nằm viện, cậu ấm của nhà Mộ Dung này vẫn ra ngoài ăn chơi đàng điếm mà thôi.

“Khốn nạn! Láo xược!” Sắc mặt của Mộ Dung Khưu Hác đột nhiên tái mét, lúc bình thường quá lắm thì ông ta cũng chỉ trách mắng Mộ Dung Hải có hai câu, nhưng hôm nay không chỉ có mặt một người ngoài là Đường Nghiêu ở đây, mà hơn hết cha của ông ta cũng đã tỉnh lại rồi.

Mộ Dung Hải giật bắn mình, cũng đã tỉnh rượu hơn nửa phần. Anh ta nặn ra một nụ cười khó coi, la lên với ông cụ Mộ Dung: “Ông, ông nội, ông tỉnh rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play