Ninh Khinh Bình thấy bầu không khí hơi gượng gạo, bèn vội vàng hòa giải: “Đường Nghiêu, để tôi giới thiệu với cậu, vị này là phóng viên của Báo Trung y Ly thành - Lưu Hồng Tử, cô ấy sẽ phụ trách quay phim cho Kiều Sở.”
Anh ta thở dài một hơi, nói: “Thật ra công việc này cũng không phải do bọn họ phụ trách hết tất cả. Người sáng lập ra Báo Trung y Ly thành là cha của cô Lưu, nhà báo Trung y Lưu Diệu Phong. Khi mới vừa sáng lập, ông Lưu Diệu Phong còn mở một cuộc họp báo, muốn đại diện cho ngành Trung y tuyên truyền rộng rãi cho mọi người biết đến. Cũng là do mấy năm nay, thế của ngành Trung y dần sa sút, không chỉ mỗi Trung y tai họa liên tiếp mà một số doanh nghiệp dính đến ngành Trung y thôi cũng toang sự nghiệp. Tôi từng nghe cha tôi kể tờ báo Trung y hai năm qua chỉ có một mình Lưu Diệu Phong chống đỡ, cũng chính vì chuyện này mà vợ của ông ấy còn làm ầm ĩ đòi ly hôn với ông ấy cơ.”
Đường Nghiêu nghe xong thì cũng hơi mủi lòng, xem ra ông Lưu Diệu Phong này là một người tâm huyết với công việc, cũng chỉ vì tâm huyết với ngành Trung y mà vất vả như vậy, đáng tiếc là ông ta thiếu cả năng lực lẫn tài lực.
“Bác sĩ Đường, coi như tôi van nài anh. Tờ báo Trung y là tâm huyết cả đời của cha tôi, những gì mà tôi nói ở hội trường lúc đó đều là nói xằng nói cuội đấy. Nếu tôi bảo cha tôi từ bỏ tờ báo Trung y, chắc chắn ông ấy sẽ không đồng ý đâu. Bây giờ chỉ có anh mới có thể cứu được cha tôi, cứu được tòa soạn báo Trung y thôi.” Lưu Hồng Tử khóc đỏ cả mắt, cuống quýt van xin anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT