Hoang Vũ Cực vốn không biết ý nghĩ lúc này của Hoang Vô Dục, hắn vẫn lớn tiếng gọi: “Thiếu gia Hoang Vô Dục, chính tên này đánh tôi bị thương. Cậu phải đòi lại công bằng cho tôi với.”

“Thiếu gia Hoang Vô Dục, anh ta còn nói rằng chỉ cần nó ở đây thì chấp cậu cả mười lá gan, cậu cũng không dám ra tay. Cái loại ngông cuồng như thế, cậu nhất định phải dạy dỗ nó một trận để nó biết trời cao đất rộng đi.”

Hoang Vũ Cực càng hét càng phấn chấn, dường như hắn đã nhìn thấy cảnh Đường Nghiêu bị đánh ngã tại trận rồi, nhưng lại không phát hiện ra biểu cảm của Hoang Vô Dục đã trở nên rất u ám. Hoang Thiên Dục đưa theo Hắc Giáp cấm vệ đáp xuống trên đài, đám người Hoang Tàng Phong vội vàng bước lên trước, cung kính nói: “Chuyện này không liên quan gì tới ngài Đường cả, cửu mạch chúng tôi xin chịu mọi tội lỗi.”

Hoang Vô Dục không hề lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play