Hoang Vũ nói đầy tự hào: “Đấy là do em gái tôi đang hát Trấn Thần khúc, cha tôi nói Trấn Thần khúc của em ấy rất có thần lực. Ngay cả người ở Đệ Cửu mạch như chúng tôi cũng chưa chắc đã so được với em ấy. Có lẽ em ấy sẽ là vị thần y duy nhất trong mấy chục nghìn năm qua của bộ tộc thú Cổ Hoang chúng tôi.”
Nói tới đây, biểu cảm Hoang Vũ bỗng đầy chua xót lạc lõng, thấp giọng nói: “Đáng tiếc.”
Anh ta không nói thêm gì nữa, kể chuyện này cho người khác nghe không khác gì đang thêm phiền phức cho người ta, huống chi Đường Nghiêu còn là ân nhân của bộ mạch bọn họ.
Hoang Vũ lộ ra một nụ cười, nói: “Đường tiên sinh, cha tôi đang chờ anh đến dùng bữa cùng đấy. Tuy tu hành giả như anh không cần ăn cơm, nhưng đây là truyền thống của bộ tộc tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT