Đuổi hết người hầu đi, trong hoa viên chỉ còn lại mấy vị đích hệ nhà họ Hàn cùng với hai người Ôn Chính Sơ và Đường Nghiêu. Chủ yếu là Đường Nghiêu, Ôn Chính Sơ và ba người Hàn Dịch đang trò chuyện, mà nói chuyện phiếm lại chủ yếu là lấy Đường Nghiêu làm chủ. Bất luận là Ôn Chính Sơ hay là Hàn Dịch, đều tràn đầy hứng thú đối với y sư trẻ tuổi là Đường Nghiêu đây.
Sau khi nghe về vụ cá cược giữa Đường Nghiêu và Thác Bạt Tuyết Tình, Ôn Chính Sơ bỗng nhiên nói: "Xem ra Đường y sư cảm thấy rất hứng thú đối với các loại điển tịch y đạo. Trong Y Sư Quán của tôi cất giữ tương đối khá, chỉ nhiều chứ không ít hơn nhà họ Thác Bạt. Nếu như Đường y sư đồng ý gia nhập Y Sư Quán của tôi, tôi có thể xin quyền hạn tối cao cho cậu, mở tàng thư của Y Sư Quán quận Đan Dương ra cho cậu."
Đường Nghiêu nghe vậy, trong lòng hơi dao động. Trải qua cuộc trò chuyện vừa rồi, anh cũng biết Y Sư Quán là tổ chức như thế nào.
Thần Quốc mặc dù lấy thế gia làm chủ, nhưng vẫn có một vài tổ chức không chịu sự quản lý của thế gia, Y Sư Quán chính là một trong số đó, có chút tương tự với Y Sư Công Hội của Chu Tước tinh vực, dùng để bồi dưỡng y sư mới và nghiên cứu y thuật, nhưng lại có chỗ khác biệt so với Y Sư Công Hội, Y Sư Quán do các đại thế gia sáng lập, cho nên nhân tài được thu nạp cũng đều là người của các đại thế gia, rất ít mở rộng ra bên ngoài. Nếu như không phải xuất thân thế gia, gần như rất khó vào Y Sư Quán. Mà thành quả nghiên cứu của Y Sư Quán cũng chỉ cho thế gia cùng hưởng, điều này làm cho các thế gia trở nên mạnh hơn, còn thôn xóm nhỏ giống như Thạch thôn càng yếu đi, cục diện phân hoá hai cực nghiêm trọng. Giống như Ôn Chính Sơ cũng xuất thân từ y đạo thế gia là nhà họ Ôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT