Đường Nghiêu, Thu Linh và những người khác đứng đằng xa, lẳng lặng nhìn Thái Hạo, không lên tiếng quấy rầy. Sau nửa canh giờ, Thái Hạo lại đứng lên, tuy mặt bê bết máu nhưng vẻ mặt rất bình tĩnh. Anh ta bước đến gần Đường Nghiêu, cung kính cúi đầu và nói: “Cảm ơn Dược tiên sinh.”

Đường Nghiêu trong lòng thở dài một hơi, ngón tay khẽ gõ lên người Thái Hạo vài cái. Một cổ khí tức mang theo mùi máu tươi nồng đậm từ lỗ chân lông khắp người Thái Hạo phun ra, khiến cho anh ta cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Thái Hạo nhìn Đường Nghiêu đầy cảm kích, sau đó quay lại nhìn cầu thang màu sắc xuyên qua khoảng không, nói: “Đây là vùng đất truyền thừa Đại Diễn các của tôi.”

Trong lúc đang nói, anh ta lấy từ trong không gian giới chỉ ra một chiếc chìa khóa sáng chói và nói: “Chỉ khi nắm giữ chiếc chìa khóa thừa kế Đại Diễn các này chúng ta mới có thể ra vào vùng đất truyền thừa. Tôi đi trước tiếp thu truyền thừa. Làm phiền y sư các người chờ ở bên ngoài một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play