Bàn tay Đường Nghiêu vẫn phủ trên đỉnh đầu đệ tử Độ Nghiệp điện phía trước, anh lôi lấy linh hồn của cậu ta từ trong nguyên anh ra ngoài, lần này anh không hề vội vàng chữa trị mà nhằm đến khí lưu màu xám trong linh hồn, chậm rãi nói: “Vết thương linh hồn mà Táng Hồn cốc để lại chủ yếu là do khí lưu màu xám này gây ra. Chỉ cần loại trừ khí lưu màu xám này, thương tổn linh hồn không cần chữa trị cũng sẽ tự khỏi được.”

“Thế chẳng phải là nói thừa hay sao? Ở đây có ai là không biết điểm này cơ chứ?” Nguyên Bạch Sương quát hỏi.

Đường Nghiêu liếc nhìn anh ta, nói: “Anh không muốn nghe, có thể đi chỗ khác.”

Nguyên Bạch Sương hơi tức giận nhưng không thực sự rời đi. Anh ta chẳng phải kẻ ngốc, đương nhiên biết những thứ Đường Nghiêu giảng ở đây có ý nghĩa thế nào. Anh ta chỉ đang cảm thấy khó chịu trong lòng mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play