Bấy giờ quần áo trên người Đường Nghiêu đã bị nước mưa thấm ướt không ít, nhưng anh không hề để ý. Trung y chú ý gần gũi với thiên nhiên, tư tưởng này đã hòa nhập vào trong mỗi tiếng nói, mỗi động tác của anh, cho dù bây giờ đã trở thành tông sư võ đạo cũng không có cách nào thay đổi. Chính vì như thế, anh mới không đưa chân khí ra ngoài để cản nước mưa.

Nghe được lời của Trương Tuyền, anh khẽ lắc đầu nói: "Chẳng có gì ghê gớm."

Nói xong, không thèm để ý đến Trương Tuyền, kéo tay Thẩm Như Mộng đi vào bên trong khách sạn. Cơ thể của anh khỏe mạnh, bị mưa xối thêm mấy đêm cũng không có chuyện gì, nhưng Thẩm Như Mộng lại không được. Đặc biệt là khi mưa xuống, nhiệt độ cũng bị kéo thấp không ít, rất dễ khơi ra chứng lạnh trong người.

"Hừ! Tên nhóc cậu chỉ có thể mạnh miệng, hai ngày nữa tôi sẽ cho cậu biết rõ cái gì gọi là cao thủ!" Trương Tuyền cười cay nghiệt.

Lần này Trần Mậu không dám tiếp tục khuyên nữa, Trương Tuyền dùng nội công bao quanh ba mét quanh người mình, trở thành tông sư cảnh giới Chân Khí chỉ là chuyện sớm hay muộn, ông ta không thể vì Đường Nghiêu mà làm mất lòng một vị tông sư cảnh giới Chân Khí, chỉ hi vọng Đường Nghiêu có chút mắt nhìn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play