Nghe vậy, Dương Hiên như bị sét đánh trong sống ngoài cháy, trên đời này còn có chuyện tốt như vậy sao!

Ứng chấp sự dường như không nhìn thấy biểu cảm khoa trương đó của Dương Hiên, tiếp tục tự biên tự diễn nói: "Bổn tọa từ trước đã có được một môn tuyệt thế kỳ công, thế nhưng bổn tọa thiên phú có hạn, khổ luyện hơn mười năm vẫn không thể nhập môn, vì không muốn tuyệt thế kỳ công này bị chôn vùi trong tay của bổn tọa, bổn tọa vì nghiệp lớn mà muốn tìm một truyền nhân. Dương Hiên, ngươi tuy còn trẻ tuổi nhưng cùng lúc tu luyện một môn võ kỹ cơ bản đến cảnh giới tuyệt hảo còn lĩnh hội được một môn võ kỹ hạ phẩm đến đại thành, thiên phú trác tuyệt, ngộ tính cao siêu, tuyệt đối chính là người mà bình sinh bổn tọa hiếm thấy, cho nên bổn tọa muốn truyền lại bộ kỳ công tuyệt thế này cho ngươi, hi vọng bộ kỳ công này có thể phát huy được hào quang trong tay ngươi!"

"Mẹ ơi! Tuyệt thế kỳ công!", hai mắt Dương Hiên mở to hết cỡ, chỉ cảm thấy như có một vạn con ngựa đang chạy nhảy trên đồng cỏ, mẹ kiếp, cái gì mà thấy ngộ tính của ta cao, bình sinh hiếm thấy, thật sự coi lão tử là tên ngốc à, những lời dối trá như vậy mà cũng nói ra được!

"Ứng chấp sự, xin ông chớ trêu đùa đệ tử!", Dương Hiên đảo cặp mắt trắng dã, vẻ mặt bất đắc dĩ nói, mơ hồ chỉ cảm thấy có mùi âm mưu đập vào mặt, cái gì mà không muốn mai một thần công, lời lẽ linh tinh vớ vẩn, nếu thật sự có tuyệt thế kỳ công gì đó thì cho dù ông không thể tu luyện, cũng sẽ cống hiến nó cho tông môn để đổi lại giá trị cống hiến vô lượng từ tông môn rồi, sao có thể cho không một tên tiểu tử chưa từng gặp mặt là hắn đây chứ.

"Dương Hiên, bổn tọa sao có thể đùa cợt ngươi được, những lời nói vừa nãy bổn tọa không một nửa lời dối trá, đây là Bách Lãng Đao Quyết, chính là một môn võ kỹ cấp Hoàng tuyệt phẩm, hơn nữa uy lực cực mạnh, so với võ kỹ cấp Huyền bình thường không yếu hơn chút nào, một khi tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn, ngưng tụ ra được một điểm Bách Lãng Đao Kình thì có là cường giả cảnh giới luyện cốt cũng không thể chống đỡ được một đao của ngươi!", trong lúc nói chuyện, Ứng chấp sự liền lấy ra một quyển bí tịch cổ xưa.

"Cái gì? Bách Lãng Đao Quyết? Võ kỹ cấp Hoàng tuyệt phẩm?", trong lòng Dương Hiên chấn động, bất giác thốt ra. Võ kỹ phân thành bốn cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, mỗi một cấp lại được phân ra hạ, trung, thượng, cực, tuyệt phẩm. Võ kỹ cấp Hoàng tuyệt phẩm so với Liệt Dương Quyết mà hắn tu luyện đã vỏn vẻn cao hơn đúng bốn cấp phẩm, uy lực giữa hai bên hoàn toàn là cách biệt một trời một vực. Rất nhiều cường giả cảnh giới luyện cốt cấp cao cũng không chắc có thể có được một môn võ kỹ cấp Hoàng tuyệt phẩm. Một khi hiện thế là đủ khiến vô số võ giả trở nên điên cuồng.

Có điều võ kỹ cường đại như vậy, tại sao vô duyên vô cớ Ứng chấp sự này lại tặng nó cho hắn, hơn nữa sao Ứng chấp sự lại có được một môn võ kỹ tuyệt phẩm mà ngay đến các võ sư huyết mạch cảnh giới luyện cốt cấp cao cũng điên cuồng muốn có chứ?

Mặc dù Ứng chấp sự cũng là cường giả cảnh giới luyện cốt, nhưng Dương Hiên có thể khẳng định tu vi của ông ta tuyệt đối chưa tới cảnh giới luyện cốt cấp cao, phải biết rằng cường giả cảnh giới luyện cốt cấp cao trong Thất Tinh Tông đủ để liệt vào hàng trưởng lão nội môn!

Âm mưu, đây nhất định là một âm mưu!

Đúng trong lúc này...

Ứng chấp sự vẫn không ngừng nghỉ tiếp tục nói: "Hơn nữa Bách Lãng Đao Quyết này còn là cơ sở của võ kỹ cấp Địa trong truyền thuyết - Bách Lãng Đao Kinh, tương lai nếu như ngươi có thể đạt được Bách Lãng Đao Kinh hoàn chỉnh thì trong cả đại đường rộng lớn, thậm chí cả Bách Hoang Châu cũng không có mấy người là đối thủ của ngươi!"

"Cái gì? Võ kỹ cấp... cấp Địa?"

Giờ khắc này, Dương Hiên đã hoàn toàn ngây người, ông không nói nhầm đó chứ, là võ kỹ cấp Địa chứ không phải võ kỹ cấp Huyền ư? Phải biết rằng, tuyệt học trấn tông của Thất Tinh Tông - Thất Tinh Chân Võ Kiếm chẳng qua cũng chỉ là một môn võ kỹ cấp Huyền trung phẩm mà thôi, cho dù phóng mắt ra khắp cả Đại Đường quốc, thậm chí là cả Nam Lãnh Vực mà Đại Đường Quốc tồn tại cũng không tìm được một môn võ kỹ cấp Địa ấy chứ!

"Được rồi, bộ Bách Lãng Đao Quyết này bổn tỏa hôm nay tặng cho ngươi, Dương Hiên, ngươi tuyệt đối đừng phụ sự kỳ vọng của bổn tọa, nhất định phải lĩnh hội bộ võ kỹ tuyệt phẩm này cho tốt!"

Dương Hiên trợn trừng hai mắt, mơ hồ kinh hãi, một bộ võ kỹ cấp Hoàng trung phẩm - Cuồng Phong Thập Bát Đao đã giúp nhà họ Dương hắn độc bá thành Phượng Dương rồi, võ kỹ cấp Huyền cho dù có là võ kỹ cấp Huyền hạ phẩm thấp nhất cũng chẳng tìm được mấy bộ trong cả Thất Tinh Tông rộng lớn này. Mỗi một bộ đều được coi là nội tình của tông môn, mà võ kỹ cấp Địa cấp cao hơn thì cho dù có tìm trong 13 nước tại Nam Lãnh Vực cũng không tìm ra được một bộ!

Đột nhiên, Dương Hiên chỉ cảm thấy tay phải hơi nặng hơn, cúi đầu xuống nhìn liền ngơ ngác phát hiện ra cái gọi là võ kỹ tuyệt phẩm, võ kỹ cấp Địa Bách Lãng Đao Kinh cơ bản - Bách Lãng Đao Quyết đã nằm trong tay hắn rồi!

Nháy mắt, Dương Hiên rùng mình, hàn ý lạnh thấu xương đánh thẳng vào trong nội tâm hắn, âm mưu! Đây tuyệt đối là một âm mưu! Bản thân hắn không thân cũng chẳng quen Ứng chấp sự này, vốn chưa từng gặp mặt, ông ta dựa vào cái gì lại tặng cho hắn bộ võ kỹ tuyệt phẩm quý giá như vậy. Bộ Bách Lãng Đao Quyết bỏ đi này nói không chừng căn bản chẳng phải là võ kỹ gì cả, mà chỉ là một cuốn sách rách nát không dùng đến, nhận nó rồi hắn sẽ mất đi một lượt cơ hội chọn võ kỹ cấp Hoàng!

Hơn nữa Bách Lãng Đao Quyết gì đó này nếu như thật sự là một môn võ kỹ tuyệt phẩm thì hắn lại càng không thể nhận, một khi tiết lộ ra ngoài, bản thân hắn ắt sẽ chết không có chỗ chôn thây!

Thất phu vô tội, hoài bích có tội, Dương Hiên sao có thể không hiểu đạo lý này được chứ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play