Chương 945:
*** Sáng hôm sau tỉnh lại, Hạ Mộc Ngôn mở điện thoại ra thì bỗng bị mấy tin nhắn ném bom.
Hạ Điềm: “Tình huống này của cậu là sao vậy? (hình ảnh)”
Hạ Mộc Ngôn phóng to tấm ảnh được Hạ Điềm gửi tới. Đó là phần tin đồn được đăng trên báo Tài chính và Kinh tế, bên trên đăng một tấm ảnh màu. Cảnh trong ảnh là phòng bệnh của Mr. Vinse ngày hôm qua, Hạ Mộc Ngôn đang cho Mr. Vinse ăn gì đó, hai người đều mỉm cười, nhìn rất thân thiết.
Góc độ của bức ảnh thoạt nhìn là do nhân viên y tế hoặc người nào đó đi ngang qua phòng bệnh chụp lén qua ô vuông nhỏ bằng kính trên cửa. Không ngờ bọn họ chỉ là người làm ăn trong giới kinh doanh mà cũng bị người qua đường nhận ra, còn bị người ta coi là scandal, tuồn ảnh ra ngoài.
Giới kinh doanh không phức tạp như giới giải trí, nhưng có một vài ông lớn nổi tiếng hoặc một vài người làm trong ngành nghề quan trọng, thường xuyên được truyền thông phỏng vấn, dần dần cũng sẽ có người nhận ra bọn họ.
Huống chi bây giờ giới bất động sản trong nước rất được quan tâm. Vì vậy, tên và hình ảnh của những người đứng đầu các tập đoàn bất động sản lớn trong nước như BGY được rất nhiều người nhìn thấy.
Tiêu đề trên tấm ảnh là: “Lý do khiến nữ doanh nhân trẻ đầu tiên của Forbes về nước là vì cô đã yêu Tổng Giám đốc của Tập đoàn BGY!”
Sau khi thấy tin này, Hạ Mộc Ngôn không trả lời tin nhắn của Hạ Điềm, mà trực tiếp gọi điện, bảo người thông báo với truyền thông nhanh chóng rút lại những tin tức linh tinh này.
Có lẽ Tập đoàn MN vẫn chưa đạt đến trình độ có thể trở tay biến mây thành mưa, nhưng vụ scandal trên tờ báo nhỏ như báo Kinh Tế và Tài chính thì cô vẫn có bản lĩnh gây áp lực. Đồng thời, loại báo Kinh tế và Tài chính này không được quan tâm nhiều như báo giải trí, nhân lúc vẫn chưa bị lan truyền lung tung thì phải triệt tiêu tin tức và hình ảnh trước đã.
Đến khi liên hệ xong xuôi với bên truyền thông, thuyết phục và gây áp lực, dùng hết một số biện pháp, cuối cùng đối phương cũng ngoan ngoãn gỡ tin tức được đăng trên mạng xuống, đồng thời còn dự định công khai xin lỗi trên báo về hành động lấy ảnh chụp của người qua đường gửi tới để đưa tin.
Bây giờ đã là buổi chiều, hôm nay Hạ Mộc Ngôn có mấy cuộc xã giao và hội họp ăn uống với một vài đối tác tại một câu lạc bộ giải trí ở Bắc Kinh, khó tránh khỏi sẽ uống chút rượu. Cô đã hẹn một chiếc xe đợi đến giờ sẽ đến đón mình ở câu lạc bộ.
Sau khi đến câu lạc bộ giải trí, cô mỉm cười bắt tay với mấy tổng giám đốc đối tác. Vì đều là những bạn cũ từng hợp tác lâu năm, nên tối nay Hạ Mộc Ngôn không hề câu nệ, ăn cơm uống rượu cũng không quá khách sáo. Đương nhiên cô biết rõ tửu lượng của mình, nên không uống quá nhiều. Trong lúc đó, không thiếu người hỏi cô về tin tức hôm nay giữa cô và Mr. Vinse, Hạ Mộc Ngôn chỉ cười, nói đó chỉ là đi thăm bạn cũ, không ngờ lại bị người qua đường ở ngoài phòng bệnh chụp trộm một tấm ảnh không rõ mặt rồi tuồn ra. Cô còn giải thích mấy năm nay mình luôn theo chủ nghĩa độc thân, nếu thật sự ngày nào đó có bạn trai thì nhất định sẽ nói rõ.
Thấy cô nói về chuyện này rất thoải mái, những người trong giới này cũng không có nhiều lời đồn lung tung, chỉ cười cười nói nói rồi cho qua, nên tiếp tục nói chuyện kinh doanh thế nào thì tiếp tục nói thế ấy.
Đến nửa phần sau thì đã là mười giờ đêm, ngoài câu lạc bộ đang đổ mưa to, thế là các tổng giám đốc đề nghị đợi tạnh mưa hãy về, quyết định đặt một phòng VIP lớn trong câu lạc bộ để cùng ca hát và uống vài ly. Hạ Mộc Ngôn đã ngà ngà say, nhưng vừa nãy đang bàn về một dự án không tệ, tâm trạng rất tốt nên cũng ở lại góp vui.
Trong phòng VIP đã qua ba lần rượu. Đêm nay có lẽ thật sự Hạ Mộc Ngôn uống hơi nhiều. Cô cầm một lon bia mới khui, đi đến một góc của phòng VIP xa hoa trên tầng cao nhất của câu lạc bộ. Ngoài cửa sổ sát đất hình bán nguyệt đang mưa rất to, một tay cô cầm bia, một tay áp lên cửa, nhìn xuống đèn đóm của thành phố Bắc Kinh qua lớp kính dày.
Nhưng giờ phút này, cô không có tâm tư thưởng thức thứ ánh sáng trơ trọi trong mưa ấy. Trong đầu cô cứ nghĩ về chuyện Mr. Vinse nói hôm nay, rằng cô đã thật sự ly hôn hay chưa.
Càng nghĩ về những chuyện này, cô càng uống, nhưng càng uống thì lại càng tỉnh táo.
Mãi đến khi gần mười hai giờ đêm, mưa vẫn chưa tạnh, thậm chí còn có xu hướng càng lúc càng lớn hơn. Xe ô tô mà Hạ Mộc Ngôn đặt trước đó đã đỗ bên ngoài hồi lâu, tài xế gọi cho cô mấy cuộc điện thoại mà cô không bắt máy. Trong phòng VIP này quá ồn ào, Hạ Mộc Ngôn hoàn toàn không nghe thấy tiếng chuông điện thoại, và cũng vì uống nhiều quá mà cô quên béng chuyện có tài xế sẽ đến đón mình.
Lúc Hạ Mộc Ngôn nhớ ra chuyện này thì đã là mười hai giờ rưỡi đêm, cô lấy điện thoại gọi cho tài xế, vừa gọi vừa loạng choạng đi ra ngoài.
Đi đến trước thang máy, cô nhìn đăm đăm vào cửa thang máy trước mặt. Lúc cánh cửa vừa mở ra, cô đang định bước vào thì chợt khựng lại vì sự xuất hiện bất ngờ của Lục Cẩn Phàm…
Vừa chạm mắt với người đàn ông trong thang máy, chân Hạ Mộc Ngôn lập tức hóa đá.
Có phải cô uống nhiều quá nên xuất hiện ảo giác không?
Sao Lục Cẩn Phàm lại tới đây giờ này được?
Nhưng, không đợi cô nói câu nào, anh đã bước ra với vẻ mặt không cảm xúc, liếc qua căn phòng VIP nồng nặc mùi rượu vẫn đang có người gào thét hát karaoke phía sau cô.