Chương 798:

 

Nói rồi, cô lại chỉ vào anh chàng cảnh sát đặc công đẹp trai bên cạnh mình: “Đây là Lăng Kế Thần, ba của con trai mình.”

 

Hạ Mộc Ngôn và anh chàng cảnh sát đặc công khách sáo gật đầu chào nhau.

 

Nếu không vì thật sự muốn đến thăm con của Hạ Điềm, Hạ Mộc Ngôn sẽ không tiếp tục ngồi ở đây làm kỳ đà cản mũi. Cô tưởng với cả một buổi sáng, hẳn là hai người cũng đã nói chuyện xong xuôi, nào ngờ buổi chiều cô vẫn nghe Hạ Điềm lầm bầm với vẻ oán trách ở trên giường: “Em đã nói rồi, toàn bộ công lao anh chạy tới biên cương lùng bắt bọn buôn lậu ma túy, đều dựa trên sức chịu đựng của em đây này! Nếu ngày nào em cũng khóc lóc ầm ĩ đòi anh trở về, thì làm sao anh có được cái quân công này? Đến lúc đó ấy hả, anh sẽ bị cho xuất ngũ, về nhà kế thừa gia nghiệp, ngày ngày tính toán sổ sách hết hơi luôn!”

 

Anh chàng cảnh sát đặc công suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Đúng vậy, nếu em không rộng lượng như vậy, anh sẽ phải ngoan ngoãn về nhà kế thừa gia nghiệp, nghĩ tới đã thấy thảm rồi! Được, công trạng này coi như là của em!”

 

Hạ Điềm lại hừ một tiếng.

 

Chứng kiến sự “sến súa” của hai người, Hạ Mộc Ngôn cảm thấy da đầu tê dại.

 

“À đúng rồi, Hạ Mộc Ngôn này, mình nghe Tiểu Bát nói cậu chuyển nhà rồi, sao vậy? Chỗ ở cũ có người theo dõi cậu à?” Bỗng Hạ Điềm nhìn về phía Hạ Mộc Ngôn.

 

“Không, chỉ là buổi tối về nhà gặp phải một gã say, mình nghĩ chỗ ở cũ không an toàn, nên chuyển đi.” Hạ Mộc Ngôn vừa đưa tay khẽ vuốt ve tay đứa bé, vừa trả lời.

 

“Chà, như vậy là không được rồi. Cậu có một mình, ở chỗ nào cũng không an toàn. Hiện giờ Phong Lăng không có thời gian tới ở với cậu. Như thế thì để ba của con mình điều tới một thực tập sinh đặc công bộ đội chẳng hạn, tìm một người có bản lĩnh lợi hại làm vệ sĩ cho cậu.” Nói rồi, Hạ Điềm lại ngẩng đầu nhìn về phía người chồng mặc đồng phục cảnh sát mạnh mẽ bằng ánh mắt ôn hòa: “Anh có người nào thích hợp không? Tìm một người thông minh lanh lợi, bản lĩnh cao cường, à đúng rồi, tốt nhất là độc thân! Đẹp trai một chút!

 

Hạ Mộc Ngôn: “…”

 

*** Ngày cuối tuần, Hạ Mộc Ngôn phát hiện dường như Nguyệt Hồ Loan có người chuyển đến. Trong khu dân cư thường ngày cấm xe cộ ra vào, nay lại xuất hiện mấy chiếc xe chở đồ dùng trong nhà.

 

Sau đó cô lại phát hiện hình như những vật dụng kia đều được chuyển vào tòa nhà A1. Nhiều người láng giềng xôn xao bàn tán. Cô hỏi họ, biết những vật dụng đó được đưa đến tầng 16 trên cùng.

 

Tầng trên cùng?

 

Tức là căn hộ bốn trăm mấy mét vuông ở ngay phía trên nhà cô?

 

Thật lạ, mấy ngày hôm trước, Mr. Vinse còn bảo cô khi trở về nhà phải chú ý an toàn, dù sao bốn tầng gần nhà cô nhất cũng không có người ở, chỉ có một mình cô ở một tầng. Anh ta nói, anh ta còn dùng danh nghĩa công ty đi liên hệ người chủ bí ẩn của năm tầng lầu kia, muốn mua mấy tầng căn hộ tốt nhất của Nguyệt Hồ Loan, nhưng đều bị đối phương từ chối. Sau đó, anh ta cũng không liên lạc được với người chủ bí ẩn kia nữa. Anh ta cũng nói, không biết người chủ bí ẩn kia có lai lịch như thế nào, bảo cô phải luôn đề phòng, còn nhất định phải gia cố ổ khóa trong nhà và cài đặt mật mã cho cửa ra vào.

 

Chẳng phải nghe nói gần đây ngay cả bên địa ốc cũng không có biện pháp liên hệ với chủ sở hữu căn hộ, thế nên tạm thời không thể tiếp tục bán nhà sao? Thế thì vì sao đồ đạc lại được chuyển lên tầng trên cùng?

 

Hình như khi vừa được xây dựng xong, năm tầng lầu này liền được lắp đặt thiết bị đồng bộ rất sang trọng, hơn nữa đều được làm bằng vật liệu cao cấp nhất. Ngoại trừ đồ nội thất và thiết bị điện, cũng như đồ dùng sinh hoạt, tất cả vật dụng khác đều được lắp đặt rất tốt, không cần phải tu sửa bất cứ thứ gì, nên cô mới có thể vào ở nhanh như vậy.

 

Như vậy tầng 16 này đã được bán rồi? Người mua muốn đến ở?

 

“Thưa cô, làm phiền cô nhường đường.” Hai người thợ đang khiêng tủ rượu đi qua, bởi vì Hạ Mộc Ngôn đang đứng giữa cửa chính dưới lầu tòa nhà mà bảo cô tránh ra.

 

Lúc này Hạ Mộc Ngôn mới vội nghiêng người tránh qua một bên, lại đưa mắt nhìn tủ rượu mà hai người kia khiêng.

 

Vừa rồi có người khiêng các loại bàn và tủ thiết kế cho phòng sách, còn bây giờ là tủ rượu, màu sắc đều là đen trắng xám hoặc xanh lam sẫm, cho nên người chủ mới của tầng 16 là nam giới?

 

Hôm nay Hạ Mộc Ngôn nghỉ làm sớm, không vội lên lầu nên cô ngồi trên băng ghế dài ở bãi cỏ dưới lầu, nhìn những người công nhân chuyển đồ đạc.

 

Giường, sofa, bàn, tủ chén… Chuyển tới chuyển lui, không thấy có giường trẻ con hoặc cho trẻ sơ sinh, cũng không thấy có bàn trang điểm cho phụ nữ.

 

Bởi vậy cô có thể kết luận, người chủ mới là một người đàn ông độc thân.

 

Khi những người thợ khuân vác xuống lầu, có hàng xóm tò mò hỏi: “Nhà ở tầng trên cùng cũng bán rồi phải không? Đây là chủ nhà mới chuyển đến ở?”

 

Đám thợ khuân vác chỉ lắc đầu nói không biết, rồi tiếp tục chuyển đồ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play