Chương 1093:

 

Trong gian phòng khách sạn rộng lớn lạnh lẽo, mấy gã người Campuchia vây xung quanh người phụ nữ mặt cắt không còn giọt máu đang nằm trên giường. Người phụ nữ này vẫn chưa từng tỉnh lại từ khi bị bọn chúng bắt cóc đến bây giờ. Thậm chí bọn chúng còn hoài nghi có phải mình bắt cóc người chết không, liệu có thể dùng cô để uy hiếp Lục Cẩn Phàm không?

 

Nhưng dù sao bọn chúng cũng nghe nói, người phụ nữ tên Hạ Mộc Ngôn này chính là yếu điểm duy nhất của Lục Cẩn Phàm. Bọn chúng đã cướp người từ phòng hồi sức cấp cứu ra ngoài thì dù thế nào cũng phải tạo ra sức ép.

 

“Liệu cô ta có chết ở đây không?” Một gã thấp lùn nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường, thấy cô không hề phản ứng, không khác gì người đã chết.

 

“Dù có chết thì nhất định Control cũng tìm cách mang thi thể của cô ta nguyên vẹn trở về. Cứ kiên nhẫn chờ, chắc chắn anh ta sẽ đến nhanh thôi.”

 

“Bây giờ chúng ta đã bị người của căn cứ XI bao vây, như thế này có phải là quá nguy hiểm không… Đại ca vẫn chưa cứu ra được, hay là chúng ta đổi lấy mạng của đại ca trước…”

 

“Đổi cái gì mà đổi? Chỉ cần chúng ta biết được thông tin từ chính miệng Control thì sau này số tiền đó đều là của chúng ta! Đại ca nằm trong tay bọn chúng nhiều ngày như vậy, không chết thì cũng đã tàn phế, có cứu được ra thì đại ca cũng không thể che chở chúng ta nữa. Mặc kệ hắn, chúng ta tự làm vụ này!”

 

Một tên đưa tay lên để sát vào mũi người phụ nữ nằm trên giường một lát rồi thấp thỏm nói: “Hơi thở yếu lắm… Chúng ta cướp người đi như vậy, lỡ chẳng may cô ta chết ở đây, có khi nào Control bắt cả đám chúng ta không? Như là cho nổ cả tòa nhà này chẳng hạn?”

 

“Người phụ nữ của anh ta đang nằm trong tay chúng ta, tòa nhà này không nổ được đâu. Người cũng đã cướp rồi, còn sợ cái gì?”

 

“…”

 

***

 

Mấy tên bên trong còn đang nghiên cứu xem lát nữa phải làm thế nào thì Lục Cẩn Phàm đã lao đến chỗ Tần Tư Đình.

 

“Bọn chúng ở bên trên, dùng tính mạng Bà Lục để uy hiếp. Nếu anh không đích thân đến đây, trước khi người của chúng ta bao vây tấn công thì bọn chúng sẽ ném Bà Lục từ ban công tầng trên cùng xuống.” A K đã đi theo Tần Tư Đình từ trước, cất tiếng nói: “Ông Lục, bọn này chẳng mấy trung thành với A Đồ Thái mà đã sớm có dã tâm. Theo tôi nghĩ, kẻ hám lợi còn dễ đối phó hơn loại người trung thành một lòng một dạ. Anh chú ý an toàn, chúng tôi sẽ yểm trợ đằng sau.”

 

Bọn chúng yêu cầu Lục Cẩn Phàm tự đi lên, không được mang theo súng bên người.

 

Lục Cẩn Phàm đứng trên thảm sàn hành lang vắng vẻ của khách sạn sang trọng, mặt lạnh tanh dang hai tay ra cho hai gã người Campuchia lục soát. Bọn chúng chắc chắn anh không mang theo súng thì mới để anh bước vào thang máy.

 

Đến tầng cao nhất của khách sạn, anh bước ra khỏi thang máy, dáng người cao lớn rắn rỏi, khí chất lạnh như băng. Anh liếc mấy tên canh giữ trước cửa phòng, lạnh lùng bước đến, giọng nói vang lên từ cuống họng, vừa lãnh đạm vừa nhạo báng: “Các người muốn tạo phản chiếm núi xưng vương hả, chí khí cũng thật lớn, dám cướp người của tôi à?”

 

Mấy gã canh gác bên ngoài không giỏi tiếng Anh, lại càng không biết nhiều tiếng Trung. Bọn chúng nhìn thấy Lục Cẩn Phàm đi lên một mình thì thoáng sửng sốt rồi lập tức tỏ ra lạnh lùng, nói bằng tiếng Campuchia: “Mr. Control, chúng tôi dùng tính mạng người phụ nữ của anh để thương lượng. Anh có muốn cũng không thể dễ dàng bước qua cánh cửa này như thế được đâu. Anh phải xác định cho rõ, anh muốn mạng sống của cô ta, hay là muốn món tài sản bí mật mà đến cả bản thân anh cũng không coi trọng. Dù sao anh cũng không cần đến những thứ đó, chi bằng giao lại cho chúng tôi đi!”

 

Bọn chúng không chắc Lục Cẩn Phàm có thể nghe hiểu những gì chúng nói hay không, đang do dự không biết phải trao đổi với anh như thế nào thì Lục Cẩn Phàm đã thản nhiên nói: “Gọi tên cầm đầu hiện giờ của các người ra đây.”

 

Anh nói bằng tiếng Campuchia.

 

Mấy gã kia thoáng sửng sốt trong giây lát. Trước đây bọn chúng có nghe A Đồ Thái nói Mr. Control là người rất khó đối phó, không chỉ riêng trí thông minh mà còn cả các phương diện khác. Nhiều năm trước đây rất nhiều đồng bọn của chúng đã mất mạng trong tay Mr. Control và căn cứ XI. Nhưng không ngờ anh lại tinh thông ngôn ngữ của nhiều quốc gia như vậy.

 

Một tên trấn tĩnh lại, tiếp tục dùng giọng điệu uy hiếp nhắc lại: “Mr. Control, đại ca hiện tại của chúng tôi từng là thuộc hạ lợi hại nhất của A Đồ Thái. Anh ấy nói, chỉ cần anh giao cho chúng tôi thứ chúng tôi muốn, vợ của anh sẽ được an toàn rời khỏi đây ngay lập tức.”

 

Lục Cẩn Phàm thấy những gã kia bước về phía mình với ý định uy hiếp thì lùi lại nửa bước, nhìn qua tưởng chừng như anh đang cẩn trọng bước lùi ra đằng sau. Nhưng khi những tên kia bước đến gần định đưa tay bắt anh lại, thì chỉ trong nháy mắt, anh vung tay lên chộp lấy cổ họng một tên và bóp chặt, khóe miệng cong lên một nụ cười lạnh lẽo: “Lũ phế vật các người mà cũng dám uy hiếp tao?”

 

“Nếu vợ tao thiếu một sợi tóc nào, thì e rằng tình thế sẽ rất khó kiểm soát, tao không đảm bảo mình sẽ không giết người.”

 

Anh còn chưa nói dứt câu, bầu không khí đang căng như dây đàn chợt bùng nổ chỉ trong một giây. Gần như chỉ trong tích tắc, mấy tên bên cạnh vội vàng giơ súng lên nhắm vào anh, nhưng ánh mắt người đàn ông trước mặt vẫn lạnh băng, đôi đồng tử đen láy lập tức lạnh thấu xương. Hơi thở của anh đột nhiên trở nên tàn độc đáng sợ làm người ta không kịp phòng ngự.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play