*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

- Hãy sẵn sàng để giải nghệ đi...bọn ta sẽ đánh bại ngươi! - Một tên Zombie nói.

- Xin lỗi! Nhưng ta không nghe thấy ngươi đang nói gì cả! - Phat Beet nói.

Phat Beet nhìn thấy một tên Zombie đang giơ cao cái radio.

- Ở đây không dành cho thể loại đó!

*Vụt...uỳnh uỳnh...*

Như một tia chớp Phat Beet lao tới và đập xuống nền sân khấu làm cho tên Zombie đó choáng váng.

- Ơ...chuyện gì vậy? - Sunflower hoàn hồn lại.

- Mau ra khỏi đây đi! - Phat Beet la to.

- Còn cậu thì sao? - Sunflower hỏi.

- Chúng ta phải ra khỏi nơi này Sunflower! - Peashooter nói.

- Nhưng còn cậu ấy...

- Tôi không nghe được gì cả...cho nên tốt nhất là đừng nói! - Phat Beet nói.

- Vậy chắc cậu sẽ cần cái này đấy!

Liam ném ra một chiếc lá tới chỗ Phat Beet.

- Mm...cái này ăn được sao? Hơ...

Cơ thể cậu ấy phát sáng.

- Khó chịu quá...yaaaa!

*Rầm...*

- Mau ra khỏi đây đi mọi người!!!

Liam kêu lên và tất cả mọi người ùa ra khỏi nơi đó. Sau khi mọi người ra bên ngoài thì một chấn động nhẹ làm mặt đất rung lên.

...

- Đó là sức mạnh thật sự của cậu ấy! - Liam nói.

- Mọi người không sao chứ? - Sunflower quay lại hỏi.

- Chúng tôi không sao! - Trưởng nhóm Dark Rock nói.

- Này tên kia...anh đã đưa cho tôi cái gì vậy? - Phat Beet nhảy ra ngoài nói.

- Là Plant Food! Nó đã đem lại cho cậu sức mạnh thật sự của thực vật tiến hóa...nhờ vậy mà cậu đã diệt được đám Zombie đó rồi đấy! - Liam nói.

- Chúng đã chạy hết rồi! - Phat Beet nói.

- Cái gì? - Cả nhóm Sunflower và Liam ngạc nhiên.

- Và nên nhớ là lần sau anh tuyệt đối không được cho tôi ăn cái thứ đó nữa!

Nói rồi nhảy vào trong ngôi nhà đó và dọn dẹp mọi thứ.

- Có lẽ chúng ta cần giúp cậu ta một tay! - Trưởng nhóm Dark Rock nói và cả nhóm đi vào.

- Sao cậu ta lại ghét Plant Food nhỉ? - Sunflower hỏi.

- Tôi không biết...nhưng tôi muốn biết sao bọn Zombie chỉ nhắm vào Phat Beet! - Liam nói.

- Có thể cậu ấy là Plant mạnh nhất của thế giới này! - Sunflower nói.

- Mà này Peashooter...

Liam nhìn sang Peashooter nhưng lại ngạc nhiên vì cậu ấy cứ nhìn lén lút Sunflower.

- Chúng ta sẽ quay lại đây sau! Giờ thì...cần tìm hiểu nơi này một chút đã! - Liam nói.

Liam và cả nhóm bắt đầu di chuyển và nhìn xung quanh thành phố, nơi này không khác gì thành phố của Liam, chỉ khác ở chỗ nó vừa mang tính cổ điển vừa có chút gì đó hiện đại.

- Có ai muốn uống một chút thời gian không?

Một giọng nói bất ngờ phát ra làm Liam và cả nhóm dừng lại. Liam liền chú ý đến một ngôi nhà màu gỗ màu nâu, thiết kế của ngôi nhà khá giống với nhà của đồng hồ cúc cu, hai bên phía trước ngôi nhà được trồng những bông hoa cúc đủ sắc màu, đó là một sự kết hợp giữa vui và buồn.

- Các bạn cứ đi tham quan nơi này đi! - Liam nói.

- Được thôi...tạm biệt anh! - Sunflower nói.

- Dave! Hãy trông chừng các bạn ấy nhé...Peashooter...cậu hãy ở lại đây với tôi!

- Huh...uh! - Peashooter gật đầu nhẹ.

...

- Xin chào bà! - Liam cúi đầu trước một bà lão ngồi trước cửa sổ và kế bên một cái bàn gỗ.

- Chào chàng trai trẻ...và một người bạn thực vật!

- Dạ...tên cháu là Peashooter ạ!

- Hãy ngồi đi! - Bà lão chỉ vào hai chiếc ghế.

Liam và Peashooter ngồi xuống.

- Tên ta là Alma!

- Con tên là...à...

- Tụi cháu gọi anh ấy là hàng xóm đấy ạ!

- Hà hà! Thú vị đấy!

- Bà ơi...con có thắc mắc là...

Bà Alma rót cho Liam một tách trà.

- Chỉ là một tách trà nhỏ...nhưng nó có phép màu bên trong đấy! Con sẽ thấy dòng thời gian của chính mình...những chuyện đã xảy ra...những kí ức con muốn nhớ lại hay không muốn nhớ...hãy thử đi!

Liam từ từ đưa tách trà lên môi và uống.

*Vù...vù...vù* - Một cơn gió nhẹ nổi lên và sau đó một vầng sáng mở ra.

- "Tôi đã chịu đựng quá nhiều rồi...những gì anh đã gây ra đối với tôi..."

- "Vậy thì bây giờ cô muốn gì nào?"

- Bố...mẹ...- Liam thẫn thờ.

- "Tôi không muốn kéo dài thêm nữa...ngày mai chuyện giữa hai chúng ta sẽ chấm dứt bằng một chữ ký thôi..."

- "Tôi đang chờ điều đó..."

- "Đồ khốn...anh là đồ bỏ đi!!!"

- "Cô muốn nói gì cũng được...tôi chẳng quan tâm nữa!"

*Vù...* - Vầng sáng đó đột nhiên chuyển sang màu tối.

- "Bà ơi...cháu không thích bố mẹ gây gổ với nhau như vậy...huhu..."

- "Nín đi nào...bố mẹ cháu chỉ cãi cọ mấy chuyện trẻ con thôi...cháu đừng buồn nữa..."

- Bà ơi...

- "Cháu hãy nhìn bông hoa hướng dương này đi...cho dù ở trong bóng tối...nhưng khi ánh sáng xuất hiện là nó sẽ xoay mặt và đón nhận ánh sáng...cháu hãy tập sống theo bông hoa này...điều đó sẽ giúp cho cháu vượt qua khó khăn để tiếp tục sống tốt hơn đấy...Liam ạ!"

Vầng sáng từ từ biến mất.

...

- Ta thật sự xin lỗi con...vì đã gợi lại quá khứ không mấy tốt đẹp đó của con...

- Đâu...đâu có sao! Nhờ vậy...mà cháu mới tin tách trà này có phép màu đấy bà ạ!

- Liam...anh không sao đâu chứ? - Peashooter hỏi.

- Tôi không sao...cái tên của tôi cuối cùng đã bị lộ rồi nhỉ!

- Thật sự thì...chẳng có phép màu hay là gì bên trong tách trà của con đâu...

- Sao chứ? - Liam ngạc nhiên.
...
...
...
- Sao lại gặp bọn chúng vào lúc này chứ?

- Brain...brain!

- Peashooter không đi cùng với chúng ta...bây giờ thì ai sẽ chiến đấu đây? - Wall-nut hỏi.

- Hãy nhún nhảy đi...bọn ta sẽ cho các ngươi xem phong cách hip hop là thế nào!

*Vùuu...bang...bang* - Tên Zombie đó đột nhiên xoay vòng vòng và đẩy những tên Zombie khác lên phía trước.

- Chúng ta làm gì bây giờ? - Wall-nut hỏi.

*Bụp bụp bụp...bụp bụp bụp*

- Ư...

- Chúng ngã xuống đất rồi! - Sunflower nói.

- Sha sha sha...các bạn ổn cả chứ?

- Uh! Mà bạn là ai vậy? - Sunflower hỏi.

- Celery Stalker...mình là Plant tiến hóa được đưa tới đây!

- Một Plant sống trong đất sao? Mình có bạn rồi! - Potato Mine nói.

- Tất cả mau tránh ra!!!

*Uỳnh...uỳnh...uỳnh* - Phat Beet lao vào chỗ bọn Zombie và đập vào mặt đất làm mọi thứ rung lắc.

- Hãy để tôi khuấy động sân khấu này!!! - Phat Beet nói lớn.

*Uỳnh...uỳnh...uỳnh*

- Ư...- Bọn Zombie từng tên một ngã xuống.

- Nếu Là mình...thì mình sẽ không điên như vậy đâu!

- Ai vậy? - Sunflower ngạc nhiên.

- Lại là bạn sao? Cái đồ nhẹ nhàng! - Phat Beet nói.

- Vâng! Nhẹ nhàng không phải tốt hơn hay sao?

- Tôi và bạn không giống nhau...Thyme Warp à! - Phat Beet tiếp tục đập vào mặt đất.

- Vậy thì...

- Đừng có hát Thyme Warp!!! - Celery Stalker la lên.

- La la lá...là là la...lá lá la...

Tất cả bọn Zombie đột nhiên biến mất và xuất hiện trở lại trước nơi chờ xe buýt của thành phố.

- Bạn đang trêu chọc tôi phải không? - Phat Beet nói.

- Hihi!

- Tôi ghét cái kiểu cười đó! - Phat Beet tức giận.

- Chuyện gì đây vậy nhỉ? - Sunflower nghĩ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play