Thu hoạch cực lớn ở trong cửa động thứ hai khiến cho mọi người càng thêm chờ mong vào cửa động cuối cùng.
Mọi người đều mang theo tâm tình khẩn trương đi vào cửa động thứ ba. Bày ra trước mắt là một gian thạch thất cũng không lớn lắm, trong thạch thất chỉ có một cái bàn đá nằm sát vách tường, bên trên bày ra sáu kiện vật phẩm, mà vách tường phía sau mấy kiện đồ vật ấy có khắc mấy chữ to cực kỳ rõ nét.
"Không cần biết các ngươi là ai, nhưng các ngươi đã nhìn thấy được dòng chữ này, chứng tỏ là ta đã độ kiếp thất bại, hết cách rồi, tu vi của bản thân kém cỏi vậy không thể trách được ai cả. Phía dưới chính là vết tích cuối cùng của cả đời bảy trăm năm tu hành của ta, đều để lại hết cho bọn tiểu bối các ngươi, nếu là tiểu bối Thiên Cơ Kiếm Tông, đừng quên đem bài vị của bổn tọa đặt bên trong từ đường, đêm trăng tròn hàng năm đốt nén hương, dâng một bình linh tửu cực phẩm, ha ha, bổn tọa đi vậy... Đại đệ tử đời thứ mười bốn Thiên Cơ Kiếm Tông Vạn Thiên Nhai lưu tại lịch Truyền Kiếm năm 5460."
"Lịch Truyền Kiếm năm 5460? Hiện tại dựa theo lịch Truyền Kiếm bây giờ là năm 9812, vậy chẳng phải là đã hơn bốn nghìn năm rồi sao!" Một gã thí luyện giả Thiên Cơ Kiếm Tông hoảng sợ nói.
Thế nhưng, mọi người không thể không bội phục tấm lòng độ lượng của vị tiền bối này.
Năm kiện vật phẩm ở trên bàn gồm có ba miếng ngọc giản, một cái trận bàn, một thanh tiểu kiếm liền bao màu xanh đen, cuối cùng là một mảnh khoáng thạch nhỏ màu xám xịt.
Dạ Tiểu Huyền vái lạy vài cái trước cái bàn, sau đó mới cầm mấy vật phẩm bên trên lên kiểm tra.

Một trong ba quả ngọc giản ghi lại kinh nghiệm luyện khí suốt đời của Vạn Thiên Nhai, đối với một vị Luyện Khí sư mà nói thì đây đúng là vật báu vô giá. Bên trong quả ngọc giản thứ hai thì ghi lại một loại pháp quyết tu luyện khống chế cơ quan khôi lỗi linh thức kiếm ấn, chính là Thiên Cơ Kiếm Tông linh thức kiếm ấn nhưng đã được Vạn Thiên Nhai cải tiến sáng chế ra, tên là Linh Bảo kiếm ấn. Dạ Tiểu Huyền sau khi thấy được thì mừng rỡ như điên, bộ Linh Bảo kiếm ấn này so với Linh ấn cao nhất trong Thiên Cơ Kiếm Tông bây giờ còn cao hơn hẳn một bậc, kinh nghiệm sáng chế suốt đời của một vị Luyện Khí Tông sư Kiếm Nguyên đại thành quả nhiên không thể nào bình thường được.
Bên trong quả ngọc giản thứ ba thì ghi lại linh quyết thu khống của một bộ trận bàn kiếm trận, cùng một bộ pháp quyết điều khiển kiếm khí đặc thù, mà cái trận bàn kiếm trận kia thì đúng là chủ trận trong tòa di phủ này, thì ra kiện vật phẩm thứ tư trên bàn là một cái trận bàn nhỏ, một bộ kiếm trận Tam giai Trung phẩm! Đoản kiếm liền vỏ đặt trên bàn kia đương nhiên là một kiện kiếm khí đặc thù, tên là Thiên Huyễn Kiếm Dực, chính là do Vạn Thiên Nhai phỏng chế chí bảo của Thiên Cơ Kiếm Tông Vạn Hóa Kếm Điệp tạo thành, phẩm giai chỉ có Tam giai Hạ phẩm, nhưng lại tụ tập kỹ nghệ luyện khí tinh túy suốt đời của Vạn Thiên Nhai, diệu dụng vô phương.
Kiện vật phẩm cuối cùng, là một mảnh vỡ đen kịt bị vô số bụi bặm phủ đầy lên trên, nhìn không ra chất liệu gì, không phải vàng không phải đá, không có bất kỳ dao động, phảng phất chỉ như là một khối đá bình thường. Nhưng khối đá này lại cực kỳ đặc biệt, dùng linh thức để cảm giác hòn đá đang cầm trong tay thì không cảm nhận được nó đang tồn tại, tất cả hoàn toàn bị che chắn, làm cho người ta không thể phân biệt nổi.
"Những vật này phân phối như thế nào?"
Nói tóm lại là có năm kiện vật phẩm trên bàn, kinh nghiệm luyện khí cả đời của Vạn Thiên Nhai, một bộ Linh Bảo kiếm ấn điều khiển cơ quan Khôi Lỗi, một bộ kiếm trận Tam giai Trung phẩm, một bộ kiếm khí Tam giai Hạ phẩm đặc thù, còn có cái mảnh vỡ kỳ lạ kia. Có giá trị nhất trong đó chính là ngọc giản ghi lại kinh nghiệm luyện khí cả đời của Vạn Thiên Nhai, tiếp theo là bộ Linh Bảo kiếm ấn kia.
"Ta muốn cái ngọc giản này!" Dạ Tiểu Huyền không chút do dự cầm cái ngọc giản thứ nhất lên, như là cướp được bảo vật âu yếm nắm chặt trong tay.

Mạc Vấn nhìn nàng một cái: "Ngọc giản có thể sao chép lại, song phương mỗi bên lấy một bản."
Dạ Tiểu Huyền mặt đỏ lên, cũng biết là mình quá mức thất thố rồi, không chút hảo ý thè lưỡi, đặt ngọc giản xuống bàn.
"Mạc sư thúc, cái này cũng không công bằng, Thiên Trì Kiếm Tông ta cũng không am hiểu luyện khí, đối với phương diện tìm tòi nghiên cứu cơ quan Khôi Lỗi gần như càng không có, cầm cái ngọc giản ghi lại kinh nghiệm luyện khí cả đời của Vạn Thiên Nhai này cũng không dùng được bao nhiêu, mặc dù về sau cũng có lẽ là hữu dụng." Túc Bích đột nhiên chen miệng nói.
Dạ Tiểu Huyền nghiêng đầu nghĩ nghĩ, Túc Bích nói rất đúng, quả ngọc giản này nếu đặt ở Thiên Cơ Kiếm Tông có thể phát huy trăm ngàn công dụng, nhưng nếu đặt ở Thiên Trì Kiếm Tông có lẽ phát huy được 1 phần hiệu dụng cũng không tệ rồi, trông có vẻ cả hai bên cùng lấy một loại đồ vật nhưng rõ ràng là Thiên Trì Kiếm Tông là bên chịu thiệt thòi.
"Như vậy đi, ba kiện vật phẩm cuối cùng kia các ngươi có thể lựa chọn hai kiện, được không?" Dạ Tiểu Huyền không xác định mà hỏi, nàng vô cùng rõ ràng ngọc giản của Vạn Thiên Nhai là vật phẩm có giá trị nhất, bởi vậy tự động nhường lại một kiện vật phẩm.
Mạc Vấn hơi suy nghĩ một chút rồi nhẹ gật đầu, nhìn lại ba vật dụng kia. Hợp ý hắn nhất chính là bộ Thiên Huyễn Kiếm Dực kia, căn cứ vào ghi chép trong ngọc giản, bộ Kiếm Dực này được tạo thành từ một ngàn lẻ tám tia kiếm khí, linh lực của những tia kiếm khí này yếu nhược, khả năng còn không bằng kiếm khí Nhị giai Thượng phẩm, nhưng thực sự đúng là chất liệu Tam giai Hạ phẩm. Một ngàn lẻ tám tia kiếm khí chia làm hai bộ chính phản, không những được tổ hợp thành hai cái Kiếm Dực (cánh bằng kiếm) dùng cho phi hành, còn có thể tùy ý tổ hợp, bộ Chính có thể bao lại thành một bộ kiếm giáp mặc phòng thân, bộ Phản có thể thúc phát ra kiếm khí tự do công kích bất cứ mục tiêu gì trong khoảng cách trăm trượng. Đương nhiên tiêu hao là cực kỳ lớn, không có tu vi Kiếm Nguyên cảnh, sau khi kích phát chỉ có thể sử dụng linh khí bồi dưỡng từ từ. Nhưng Mạc Vấn không thiếu nhất chính là Linh khí, bên trong thân thể của hắn còn niêm phong cất chứa số lượng lớn linh khí tổ mạch, thoải mái dùng cho dựng dưỡng Thiên Huyễn Kiếm Dực, chỉ là hơi chút phiền toái mà thôi. Khiến Mạc Vấn chính thức coi trọng chính là tốc độ của bộ Kiếm Dực này, chữ khắc vào bên trên kiếm trận đặc thù, gọi là Thanh Quang kiếm trận, có thể kích phát Thanh Quang Kiếm Dực, hắn có thể nhanh chóng đạt tới tốc độ lục thuấn! Đây là một cái trị số cực kỳ đáng sợ, tứ thuấn đã là nhanh hơn so với tốc độ âm thanh, mà lục thuấn thì phải nhanh gấp ba lần tốc độ của âm thanh! Linh Kiếm sư cảnh giới Kiếm Nguyên Viên Mãn ngự kiếm tốc độ ánh sáng cũng không gì hơn cái này.
Mạc Vấn cầm thanh kiếm liền vỏ này lên, tiện tay thu vào trong kiếm nang, vật này có thể làm vật bảo toàn tính mạng, hắn tuyệt đối sẽ không nhường cho ai.

Kiện vật phẩm thứ hai Mạc Vấn có chút khó khăn, kiếm trận hắn đã có Tam Chuyển Thủy Vân Kiếm trận, không phải quá cần, cái mảnh vỡ kia thì không biết để làm gì, cuối cùng quyết định lại để cho Mộ Dung Hinh lựa chọn. Chỉ là đúng lúc hắn vừa ngừng lại, vị trí bụng của hắn bỗng nhiên nổi sóng rung động, chấn động lần này khiến cho sắc mặt hắn biến đổi cực lớn, thậm chí đến mức cuồng hỉ! Bởi vì cái vị trí chấn động kia đúng là đan điền đã bị nghiền nát thành một đống hỗn độn!
Trên lý luận đan điền của hắn đã vỡ không thể lại vỡ thêm lần nữa, căn bản là sẽ không có một cảm giác gì, mặc dù mỗi ngày hắn đều dùng linh thức câu thông cũng không rung chuyển nó chút nào. Nhưng hôm nay cái đan điền bị nghiền nát này vậy mà lại truyền ra một tia chấn động, làm sao lại không làm cho hắn kinh hãi được!
Sắc mặt âm tình bất định chuyển biến vài cái, Mạc Vấn hít sâu một hơi, tay phải chộp tới mảnh vỡ đang ở sâu bên trong kia.
Chấn động! Rõ ràng chấn động truyền ra từ trong đan điền!
Đông, đông! Đông, đông!
Phảng phất giống như trái tim của người sắp chết bỗng nhảy vọt lên, càng ngày càng mạnh, càng ngày càng có lực. Một đạo ánh sáng mờ mịt nhập vào cơ thể Mạc Vấn chảy tới chỗ đan điền vỡ vụn kia, bị một cỗ lực lượng không biết tên tự động chảy vào mảnh vỡ đang cầm trên tay Mạc Vấn.
Ánh sáng Hỗn Độn bị mảnh vỡ hấp thu, lập tức mảnh vỡ này giống như đang sống lại. Thật ra bản thân nó không có điều gì thay đổi, chỉ là nó gây ra một loại ảo giác cho người ta, tất cả thí luyện giả ở đây đều cảm giác được rằng mảnh vỡ Mạc Vấn đang cầm trên tay sống lại rồi!

Tiếp theo dưới ánh mắt kinh dị của mọi người, cái mảnh vỡ kia đột nhiên lách chui vào lòng bàn tay Mạc Vấn, đúng vậy, chính là lách vào!
Mạc Vấn rối loạn có chừng mực, mảnh vỡ này căn bản là hắn không thể khống chế được, ngay đến cơ thể của mình lúc này hắn cũng không thể khống chế, chỉ có thể trơ mắt nhìn mảnh vỡ kia lách vào lòng bàn tay mình. Sau đó dọc theo cánh tay nó nhanh chóng chảy về phía lồng ngực, cuối cùng chìm vào phần bụng, đánh tới vị trí đan điền đã bị vỡ vụn kia.
Oanh ――
Phảng phất giống như Hỗn Độn sơ khai, khai thiên tích địa! Mạc Vấn gần như không cách nào hình dung được loại cảm giác này, giống như có vô số đạo sấm rền trong tâm trí của hắn, trong nháy mắt tất cả tinh thần bị cỗ lực lượng khủng bố kia bao trùm, ý thức triệt để biến mất.
Mà ở bên ngoài, đột nhiên đan điền Mạc Vấn ồ ạt tuôn ra hào quang mờ mịt, cơ thể hắn phát ra một tiếng nổ lớn, tất cả thí luyện giả đều không thể chịu đựng được âm thanh chấn động linh hồn này, giống như ý chí đều bị sụp đổ, hôn mê bất tỉnh.
Toàn bộ động thất không còn ai có thể tỉnh táo, chỉ có thân thể Mạc Vấn đang bị một vầng hào quang xám xịt bao xung quanh, cứ như vậy trôi nổi giữa không trung, mà hắn cũng đã mất đi ý thức.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play