"Mạc trưởng lão, đây là lệnh bài và kiếm lệnh tượng trưng cho thân phận của ngài, từ nay về sau ngài chính là trưởng lão khách khanh nội môn thứ hai mươi bảy của Thiên Trì Kiếm Tông." Tề Nguyên Hải kính cẩn dâng lên hai tấm lệnh bài mầu vàng kim có hình dạng như thanh kiếm đại diện cho thân phận tới trước mặt Mạc Vấn.

Mạc Vấn đã trùm lại mũ, cả cơ thể hiện giờ đều ẩn dưới lớp phi phong, hắn đưa tay ra khẽ vuốt nhẹ lên lệnh bài, hai khối kiếm lệnh lập tức biến mất không thấy bóng dáng.

"Mạc trưởng lão, nơi ở của ngài ở Thanh Y Động trên Phiêu Vân Phong, nơi này gần với linh mạch của ngọn núi chính, linh khí dồi dào, hy vọng ngài sẽ hài lòng." Tề Nguyên Hải cẩn thận nói, tại sao trước mặt người này mình lại không thể khu động sức mạnh, thứ Sát Lục Kiếm Ý đỏ như máu lạnh như băng đáng sợ kia còn chưa ngừng ám ảnh gã, gã thật không hiểu tại sao sư tôn lại đồng ý thu nhận hạng người đáng sợ như vậy, lỡ như có chuyện bất trắc xẩy ra, vậy thì ngoại trừ sư tôn ra, trong toàn bộ Kiếm Tông này còn ai có thể chế phục được hắn đây.

"Bản đồ của tông môn nằm trong lạc ấn bên trên lệnh bài, nơi ở của ngài đã được đánh dấu trong đó, ngài có thể tự mình đi về đó trước. Còn một chuyện này, do am hiểu việc luyện đan nên chức vụ trong Linh Đan Điện sẽ thuộc về ngài, mỗi tháng ngài chỉ cần hoàn thành số đan dược đủ định mức, chúng ta sẽ cung cấp một nửa số dược liệu cần thiết, số dư ra không cần trả lại, nhưng nếu thiếu dược liệu ngài sẽ phải tự mình giải quyết. Ngoài ra, sau khi ngài hoàn thành nhiệm vụ đủ số định mức, lượng đan dược luyện chế ra có thể giao cho Linh Đan Điện để đổi lấy điểm cống hiến, có thể dùng tỉ lệ quy đổi dựa theo giá thị trường để đổi điểm cống hiến lấy linh thạch, tất nhiên ngài có thể tự mình chuẩn bị số đan dược cần thiết hoặc trao đổi bằng điểm cống hiến tại Linh Đan Điện, mỗi một vị trưởng lão khách khanh mới nhập môn đều được Kiếm Tông dành tặng một ngàn điểm cống hiến, một ngàn điểm cống hiến của ngài đã được lưu lại trong lệnh bài, ngài có thể kiểm tra bất kỳ lúc nào."

Tề Nguyên Hải nhìn lên thân ảnh Lôi Dực Thôn Kim Thú vừa rời đi, thở phào một tiếng, đứng cùng một chỗ với vị tân trưởng lão này thật quá căng thẳng, mong là về sau chuyện này sẽ không lặp lại nữa. . .

Đại Hôi giang rộng đôi cánh to lớn, chậm rãi đáp xuống bãi đất bằng trên sườn một trái núi cao đến vạn trượng. Phía xa xa, một khối bia đá cao độ vài trượng đứng sừng sững bên cạnh lối vào một huyệt động, trên khắc ba chữ "Thanh Y Động".

Lăng Tuyết Nhi nhảy từ trên lưng Đại Hôi xuống, vui vẻ chạy nhẩy trên bãi đất bằng, đối với nàng mà nói, từ nay về sau nơi này chính là nhà của mình.

Mạc Vấn ngắm nhìn Lăng Tuyết Nhi chơi đùa mà chợt thoáng có cảm giác bồi hồi, từ khi rời khỏi Chú Kiếm Sơn Trang năm mười sáu tuổi đến bây giờ, hắn dường như chưa bao giờ dừng chân lại một nơi nào quá lâu cả, nơi hắn ở lại lâu nhất chính là Tiểu Nam Sơn tại Dục Kiếm Môn, thế nhưng khi hắn tỉnh táo trở lại đã ngay lập tức rời đi, giống như số mệnh của hắn là trời bắt phải lang bạt vậy. Cảm giác mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần len lỏi trong thâm tâm hắn, một ý nghĩ chán chường xuất hiện trong đầu, có lẽ lần này sau khi trở lại nước Triệu báo mối huyết thù cho cha mẹ, hắn sẽ ở lại Chú Kiếm Sơn Trang cho tròn đạo hiếu, những năm vừa qua hắn thật sự đã quá mỏi mệt.

"Kiếm chủ, hang động này to lớn thật đấy !"

Giọng nói vui vẻ của Lăng Tuyết Nhi vang lên từ xa, nàng đang đứng ở cửa động vẫy tay gọi hắn, có lẽ là do thiên tính trẻ con bẩm sinh nên thị không hề e ngại hắn. Từ sau đêm hôm đó, nha đầu kia tất nhiên đã không còn sợ hãi vị kiếm chủ của mình.

Mạc Vấn xốc lại tinh thần, hắn nhìn Lăng Tuyết Nhi mà gượng gạo nở nụ cười, hắn có thể sống cuộc đời an nhàn dễ dàng như vậy sao ? Ở thế tục có câu tục ngữ: nhân tại giang hồ, thân bất vô kỷ*, thế giới Linh Kiếm Sư này còn không phải là một dạng giang hồ hay sao ? Muốn từ bỏ cuộc sống này nhất định phải gạt hết những vướng bận trong lòng, nhưng mình có thể thật sự làm như vậy sao ? Nguyệt Ảnh vẫn còn ở Dục Kiếm Môn, mình có thể bỏ rơi nàng mà truy cầu cuộc sống an nhàn kia được hay sao ? Câu trả lời tất nhiên là không thể được, hắn chỉ còn cách tự mình bước đi, cho dù con đường phía trước có dẫn đến chín tầng địa ngục thì hắn cũng không hề oán trách, hối hận mà dấn bước vào.

*nhân tại giang hồ, thân bất vô kỷ: ý nói sống trong giang hồ, con người bất đắc dĩ phải làm những việc bản thân không mong muốn

Giờ phút này, tâm cảnh Mạc Vấn như đươc trải qua một lần gột rửa, trở nên trong suốt minh mẫn, Nguyên Linh trong thức hải rung động, không hề báo trước đã đạt đến Kiếm Cương sơ kỳ đỉnh phong, chỉ còn cách cảnh giới Kiếm Cương trung kỳ một ngưỡng cửa !

"Nha đầu này, mau làm việc đi, quét dọn bên ngoài cho thật sạch sẽ, nếu không làm xong sẽ không được ăn cơm !

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Tuyết Nhi đang vui vẻ bỗng trở nên ủ rũ, nàng đau khổ nhìn quanh bãi đất phạm vi năm trăm trượng rộng hơn bốn ngàn mẫu này, cảm giác như cuộc đời này sao mà quá tối tăm !

Không thèm để ý việc Lăng Tuyết Nhi liễu yếu đào tơ kia làm cách nào có thể quét dọn sạch sẽ khu đất có phạm vi năm trăm trượng rộng hơn bốn nghìn mẫu này, Mạc Vấn bước vào Thanh Y Động. Động này rõ ràng mới được xây dựng không lâu, không hề có dấu vết sinh hoạt. Động có một gian phòng nằm ở phía trước, đằng sau là gian khách vuông vức mỗi cạnh đều dài độ hơn mười mét, kéo dài sang hai bên lại có thêm sáu gian phòng đá làm nơi sinh hoạt hàng ngày và chuyên dùng để tu luyện.

Nội thất bên trong cũng rất đơn giản, ngoài bộ bàn ghế và vài bộ đồ dùng đều được làm bằng đá thì không còn thứ gì khác. Xem ra Thiên Trì Kiếm Tông đối với trưởng lão khách khanh vẫn còn giữ kẽ, nhìn vào động phủ bài trí sơ sài như vậy là có thể thấy rõ.

Chỉ là đối với Mạc Vấn, những chuyện này thật không quan trọng, tu luyện chứ không phải là đi hưởng phúc, chỉ cần linh khí dồi dào là đã đủ. Linh khí từ linh mạch tam giai rõ ràng khác xa so với linh mạch nhị giai, linh khí thanh tịnh, tinh thuần hơn rất nhiều, điều này vô cùng có lợi đối với việc luyện hóa hấp thu của Linh Kiếm Sư, tu luyện như vậy đúng là làm chơi mà ăn thật. Mạc Vấn không biết mạch chủ của linh mạch tam giai này ở đâu, tuy vậy xét từ mức độ nồng đậm của linh khí thì mạch chủ này hẳn sẽ không nằm cách đây quá xa. Đối với phương diện này thì xem ra Thiên Trì Kiếm Tông trái lại không hề keo kiệt.

Mặc Vấn vẫn giữ nguyên gian trước và gian khách, sáu gian đá còn lại được hắn sửa sang qua, hai gian làm nơi ở cho hắn và Lăng Tuyết Nhi, về phần Đại Hôi, do gian phòng này không đủ sức chứa nên hắn mở một hang đá làm nơi ở tạm thời cho nó. Còn lại bốn gian phòng, trong đó một gian đá đã được Thiên Trì Kiếm Tông bố trí một địa hỏa nhãn để làm phòng tinh luyện, ba gian còn lại đều được dành cho việc tu luyện.

Sau khi hoàn thành mọi việc xong xuôi, Mạc Vấn bắt đầu bố trí kiếm trận và cấm chế. Hắn không biết phải ở lại nơi này trong bao lâu, nhưng từ trong tiềm thức, hắn rất khao khát thứ cảm giác gia đình ấm áp nên đã bỏ rất nhiều công sức sửa sang lại chỗ này. . .

oOo

"Mạc trưởng lão, đây là phần dược liệu của tháng này, ngài có cần sai người chuyển đến hay không ?" Một gã đệ tử chấp sự từ Linh Đan Điện kính cẩn nói với Mạc Vấn.

"Không cần." Mạc Vấn vung ống tay áo, mấy trăm chiếc hộp ngọc trên sàn nhà liền biến mất không một tiếng động.

Gã đệ tử chấp sự kia lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ, thu lấy mấy trăm chiếc hộp ngọc này mà không tốn chút hơi sức nào, vậy chỉ có thể là kiếm nang phẩm cấp ngoài nhị giai mới có sức chứa như vậy.

"Đây là đan phương của Bổ Khí Đan, Hàn Linh Đan, Dịch Kinh Đan, Băng Thuế Dịch Cốt Đan, xin ngài nhận lấy." Đệ tử chấp sự kia dâng lên một tấm ngọc giản.

Mạc Vấn nhận lấy ngọc giản, thoáng trầm ngâm: "Ta muốn biết ngoại trừ dùng để đổi dược liệu, điểm cống hiến còn có thể dùng vào việc gì khác ?"

"Khời bẩm Trưởng lão, điểm cống hiến cũng giống như một loại tiền trong tông môn, ngài có thể dễ đàng trao đổi các loại kiếm tài, khoáng thạch, linh vật, bảo giáp, thậm chí là linh kiếm bằng điểm cống hiện tại điện Tư Dịch , trên lý thuyết chỉ cần là vật thuộc quyền sở hữu của tông môn thì sẽ có thể trao đổi dựa vào giá trị của nó."

Mạc Vấn gật nhẹ đầu, bắn ra một khối linh thạch nhị giai, sau đó hắn cưỡi Đại Hôi phá không bay đi.

"Chậc chậc, vị tân trưởng lão này quả nhiên không hổ danh được xưng là đệ nhất nhân trong nhóm trưởng lão khách khanh nội môn, ra tay thật là hào phóng, mà con thú cưỡi kia cũng thật là oai phong." Gã đệ tử chấp sự vuốt ve khối linh thạch nhị giai sáng loáng trên tay, ánh mắt hâm mộ nhìn bóng lưng Đại Hôi phía xa.

Sau chốc lát, Đại Hôi đã xuất hiện tại quảng trưởng bên ngoài Tư Dịch Điện . Hình dạng khủng bố của Đại Hôi làm cho những Linh Kiếm Sư trên quảng trường né tránh tán loạn.

"Kia không phải vị trưỡng lão khách khanh nội môn mới tấn phong hay sao ? Quả là hung hăng càn quấy, hắn thật sự nghĩ mình là đệ nhất nhân trong nhóm trưởng lão khách khanh nội môn hay sao chứ." Một lão già mặc áo tím đứng cách đó không xa mỉa mai.

"Sao cơ chứ ? Ngươi đố kỵ chăng ? Nghe nói khi người nay gia nhập môn phái, lúc đi qua Vấn Tâm Lộ đã kinh động đến lão tổ Thiên Trì, làm lão tổ phải hiện thân đón tiếp, nếu ngươi có thể làm được như vậy thì sợ rằng lúc này còn ngang ngược hơn cả hắn nữa đấy." Một lão già đứng bên cạnh lên tiếng châm chọc.

"Hắn khoác Hấp Linh Phi Phong bên ngoài, không dám ló mặt ra nhìn người khác, không lẽ lại là đệ tử chân truyền từ một kiếm tông nào đó phản bội tông môn rồi chạy trốn ra bên ngoài ? Nếu đã có thể chống cự lại kiếm ý trên Vấn Tâm Lộ, vậy thì kiếm ý của người này cũng thật khủng khiếp."

"Có được một đệ tử như vậy mà cũng bức bách hắn phải trốn khỏi tông môn sao, cái kiếm tông kia cũng thật là ngớ ngẩn quá mức. Dựa vào kiếm ý trời cho của hắn kia, có chuyện gì mà lại không thể giải quyết được cơ chứ ?"

"Hắc, năm đó Yến Xích Phong tài giỏi đến bậc nào cơ chứ, sau cùng chẳng phải cũng bị buộc phải rời đi hay sao ? Đến giờ này còn bị liệt vào vị trí đầu tiên trên bảng Tuyệt Sát của Tử Vân Tinh Các, lại thêm Lăng Hư Kiếm Tông treo giải một linh mạch nhị giai tuyệt phẩm nữa chứ !"

"Được rồi, giờ có nói đến những Kiếm Tông thượng vị xấu xa kia thì cũng để làm gì cơ chứ ? Chúng ta đều bị bọn chúng ép đến bước đường cùng nên mới lưu lạc đến Cửu Hàn Châu này. Đến lúc tuổi già lại có thể tìm được một chốn nương thân như thế này quả thật không dễ dàng, vậy cũng nên biết quý trọng điều này."

"Lạc lão nói không sai, tuy nói Thiên Trì Kiếm Tông là một kiếm tông mới xuất hiện, nhưng môn hạ đệ tử lại được tu luyện yên ổn, người tài trong lớp trẻ đã xuất hiện hàng loạt, nếu cứ như vậy thì ba mươi năm sau có khả năng những người này sẽ chính thức trở thành trưỡng lão nội môn thôi."

Mạc Vấn không biết mình vừa mới trở thành đề tài cho các vị tiền bối trưởng lão khách khanh nội môn tranh luận, lúc này hắn đã tiến vào đại sảnh Tư Dịch Điện.

Lệnh bài thân phận bên hông tự động phát ra một luồng dao động đặc thù giúp cho đệ tử chấp sự bên trong đại sảnh có thể nhận ra thân phận của hắn.

"Bái kiến Trưởng lão, không biết Trưởng lão cần hỗ trợ điều gì ?" Một nữ đệ tử đi tới, tu vi thị mới chỉ đạt đến Dưỡng Kiếm kỳ thất giai. Trưỡng lão nội môn tuyệt đối là một nhân vật có cấp bậc quá cao so với thị, vậy nên thị mới vô cùng cẩn thận lên tiếng.

"Ta muốn biết điểm cống hiến có thể trao đổi những thứ gì." Mạc Vấn thản nhiên nói.

"Mời Trưỡng lão qua bên này."

Nữ đệ tử dẫn Mạc Vấn tới một gian phòng kín: "Trưởng lão, đây là phòng giao dịch, trong phòng này có danh sách những ảo trận, ngài có thể dùng lệnh bài thân phận để tra cứu."

Mạc Vấn gật đầu, đẩy cửa đi vào, cánh cửa đá sau lưng vang lên một âm thanh rồi tự động khép lại.

Bên trong căn phòng không có một thứ đồ đạc nào, ngoại trừ một bệ đá cao đến lưng một người bình thường được đặt ở giữa phòng. Đến gần bệ đá, Mạc Vấn phát hiện ra có một chiếc lỗ nhỏ được khảm ở chính giữa trung tâm, hình dáng ăn khớp với tấm lệnh bài thân thận.

Sau thoáng suy nghĩ, hắn bèn đặt lệnh bài thân phận vẫn đeo bên hông lên trên bệ.

Ông---------- !

Một vầng linh quang tỏa ra từ trên bệ đá rồi cuốn lấy vô số những hạt ánh sáng to nhỏ đang xuất hiện trên khắp các vách tường, sau đó tạo thành một hình vẽ bằng ánh sáng trong không trung.

"Thì ra ảo trận còn có thể sử dụng bằng cách này."

Mạc Vấn chăm chú nhìn vào ảo ảnh trước mặt, dần dần hắn đã hiểu ra một số điều.

Ảo ảnh hiện ra một dải gồm nhiều chữ viết, mỗi một con chữ đại diện cho một loại vật phẩm, ví dụ như linh đan, kiếm tài, khoáng thạch, bảo giáp, linh kiếm, kiếm quyết. . . .tất cả gồm có hơn mười chữ như vậy.

Sau cùng Mạc Vấn dời ánh mắt đến hai chữ "Thông tin" phía dưới cùng, những con chữ phía trước được phân loại rõ ràng, nhưng không hề liên quan đến bản đồ, xem ra chỉ có thể tìm kiếm ở đây mà thôi.

Mạc Vấn điểm một ngón tay lên hai chữ "Thông tin", ảo ảnh liền bắt đầu dao động, cuối cùng biến ảo thành một bản danh sách.

Bên trong bản danh sách này chứa đủ loại tin tức, nhiều đến vài ngàn đầu mục, chiếm trọn lấy cả một diện tích chính giữa gian phòng. Đối với loại ảo ảnh này, không thể sử dụng kiếm thức và linh thức để dò xét, chỉ có thể dùng mắt thường để nhìn.

Nửa giờ trôi qua, cuối cùng Mạc Vấn đã tìm thấy thứ mình cần.

Bản đồ đầy đủ của Tử Vân Tinh Các, bao gồm những ghi chép về sự phân bố của từng thế lực nhị giai trở lên, một trăm vạn điểm cống hiến.

Nhìn thấy dòng chữ "một trăm vạn" kia, con ngươi Mạc Vấn co rụt lại. Mới ở lại Thiên Trì Kiếm Tông vài ngày thôi nhưng hắn cũng đã hiểu được đại khái giá trị của điểm cống hiến so với giá thị trường. Trên lý thuyết thì một điểm cống hiến tương đương với một viên linh thạch nhất giai, nhưng nó lại chỉ là một loại tiền tệ riêng bên trong Thiên Trì Kiếm Tông, vậy nên chẳng khác nào cầm tiền trên tay mà không thể tiêu. Nếu nói một cách rõ ràng thì tỉ lệ quy đổi là mười lăm ăn mười, nghĩa là mười lăm viên linh thạch nhất giai mới có thể đổi ra mười điểm cống hiến, nhưng đây cũng chỉ là một cách nói, bởi trên thị trường không ai có thể mang ra một trăm vạn điểm cống hiến để trao đổi với ngươi cả, dù cho ngươi có đến ba trăm vạn viên linh thạch nhất giai thì cũng không thể đổi lấy một trăm vạn điểm cống hiến được.

Mạc Vấn nhíu chặt hàng lông mày, vậy chỉ còn duy nhất một phương pháp để có được điểm cống hiến, đó chính là đóng góp cho Kiếm Tông, chẳng hạn như luyện chế đan dược vượt mức hạn ngạch, hoàn thành nhiệm vụ của Kiếm Tông giao cho, dâng tặng một số linh vật quý hiếm cho Kiếm Tông, đó là những cách để tăng điểm cống hiến, chỉ là nếu dựa vào những phương pháp này thì không thể thu thập đủ một trăm vạn điểm cống hiến trong thời gian ngắn được.

Chẳng lẽ thật sự phải đi tìm lão tổ Thiên Trì kia hay sao ?

Mạc Vấn hơi do dự, hắn không thể hiểu rõ được cảm giác của mình đối với vị sư tôn này rốt cuộc là như thế nào, một mặt hắn thấy cảm kích vì vị lão tổ này đã tặng cho hắn một đạo Kiếm Nguyên hộ thân, nhưng mặt khác bản năng lại mách bảo hắn phải dè chừng người này, bởi trước mặt đối phương, hắn không có quyền tự chủ về vận mệnh của mình nữa, thứ cảm giác này làm cho hắn vô cùng chán ghét, trong tiềm thức vô tình nẩy sinh ý chí kháng cự.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play