*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Độ kiếp kết thúc, câu chuyện xảy ra ở Dương gia chính là đề tài bàn tán trên bàn rượu ở hầu hết các tửu điếm, khách sạn...

Những tưởng Dương gia sẽ quay lại cuộc sống yên bình như trước kia, nhưng không phải vậy. Ngay ngày hôm sau, Dương Thành đã lần lượt chào đón một loạt khách không mời mà đến.

Dẫn đầu là một đám người mặc trường bào màu đen, giống nhau đến mấy phần nhưng trên cánh tay áo lại viền các màu khác nhau, lần lượt là đỏ, xanh, vàng. Đây là một tốp khoảng chín người. Bọn họ đang tập trung trước cổng Dương Thành như chờ chỉ lệnh.

"Thái thượng trưởng lão, Dương Thành đã đến, không biết chúng ta phải làm gì tiếp theo??, " Người có cánh tay áo màu vàng cung kính chắp tay hỏi tên có cánh tay áo màu đỏ.

Tên được gọi là thái thượng trưởng lão khoát tay, từ tốn trả lời

" Trước tiên chúng ta tìm một nơi vừa nghỉ ngơi, vừa nghe ngóng tình hình, dù sao ta cũng chưa biết lai lịch ba người độ kiếp là gì. Nếu bây giờ tìm loạn lên mà để mấy thể diện của tông chúng ta thì không hay. Vả lại phi hành một ngày đường, tin tưởng mọi người cũng đã mệt mỏi rồi."

Mọi người nghe xong cũng thấy hợp lý, nhao nhao gật đầu, nhưng bỗng một tên trong số người lên tiếng thắc mắc

" Ngài không sợ có người tới cướp bọn họ đi sao ?"

Thái thượng trưởng lão nhẹ lắc đầu,cười nói

" Mọi thứ chớ cưỡng cầu, nhất thiết cần tùy duyên. Chuyện chiêu mộ này không cần quá gấp gáp, nếu làm quá mức, chỉ sợ gây ra phản cảm của mấy người kia, thậm chí lưu lại tai hoạ"

Thấy trưởng lão nói vậy, tất cả không hỏi gì thêm nữa, cả đoàn dẫn nhau vào thành, ngẫu nhiên tìm lấy một khách sạn để nghỉ ngơi, cũng thuận tiện cho việc nghe ngóng.

Vì chuyện này là chuyện vô cùng nóng gần đây nên rất nhanh, đám người đã nghe được rất nhiều tin tức hữu dụng.

Đầu tiên là về mấy người độ kiếp ngày hôm qua là người của Dương gia, cũng là chủ thành này.

Thứ hai là về lai lịch của mấy người Dương gia, là từ một đại lục khác di cư qua đây không lâu.

Thứ ba là trận độ kiếp hôm qua không phải tự nhiên mà hết, là do có người bên ngoài nhúng tay, cưỡng ép phá hủy.

Đám người của Thanh Vân Tông sau khi biết tin thì vô cùng kinh ngạc, khiếp sợ, bởi vì từ xưa tới nay chưa có một người nào dám đối nói xấu, hỗn láo với thiên đạo, càng không phải nói đối cứng như vậy.

"Không ngờ Dương gia lai lịch lại thần bí như vậy, trách không được xuất hiện một lúc ba người cùng nhau độ cửu kiếp lôi vân "

"Chắc hẳn là đến từ vị diện cao hơn chúng ta, thiên phú khủng bố như vậy Thần Cơ đại lục từ xưa tới nay không xuất hiện mấy người, vậy mà lần này lại ra liên tiếp ba người, chuyện này có thể giải thích thông".

" Đúng vậy, gia tộc kia thần bí khó lường, dám đối cứng thiên đạo. Nếu chúng ta không thu được ba người kia, ngẫu nhiên chọn vài người trong tộc về làm nội môn đệ tử, thiên phú có lẽ cũng không sai. Chuyến đi này không lỗ."

"Không sai, không sai ..." Thanh niên trẻ tuổi của Thanh Vân tông gật gù tán đồng.

.........

Đang ở lúc câu chuyện lên cao trào, bỗng nhiên một âm thanh ở bàn bên cạnh vang lên, đánh vỡ bầu không khí của bọn người Thanh Vân tông

" Các ngươi cứ làm như ăn chắc người ta rồi không bằng, gia tộc người ta có thể chống lại thiên đạo, còn thiếu người dạy dỗ sao ??"

Nghe được lời này, tiếng nói im bặt, chín đạo ánh mắt không hẹn mà cùng quay lại nơi phát ra âm thanh, đập vào mắt bọn họ là một thiếu nữ tóc tím khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ khả ái thanh thuần, cũng được coi là một tiểu mĩ nhân.

" Cô nương hà cớ gì nói ra lời ấy, cô nương biết chúng ta là ai sao ??" Một người của Thanh Vân tông lên tiếng.

Đối mặt với chín người hơn tuổi mình, cô gái vẫn bình tĩnh uống một ngụm trà, sau đó nhẹ giọng đáp

"Biết biết, biết. Tất cả các vị ngồi đây ta đều biết. Thạnh Vân tông nổi tiếng như vậy ai mà không biết. Vị ngồi ở giữa có phải là Thái Thượng trưởng lão của Thanh Vân Tông - Trần Thanh Liêm "

Thấy cô gái nhận ra mình, Thanh Liêm không khỏi ngạc nhiên, liền hỏi lại

" Thanh Vân tông chúng ta cảnh giới cao nhất nửa bước tiên nhân, có thập đại trưởng lão là thánh quân đỉnh phong cùng ta là thánh quân đại viên mãn, đội hình như vậy chẳng lẽ còn không dạy được mấy người Dương gia" ?

Thanh Liêm không phải nói ba người kia bởi vì từ khi biết được Dương gia thâm bất khả trắc, hắn đã có ý định thoái lui, không chọn ba người độ kiếp hôm trước mà sẽ có ý định cầu một số người Dương gia về làm đệ tử, dù sao ba người kia thiên phú kinh khủng như vậy, Dương gia chắc chắn sẽ tập trung bồi dưỡng, không thể cho ra ngoài.

Cô gái tóc tím cũng hiểu được ý của Thanh Liêm, cười mỉm một cái, tỏ ra thần bí

" Bởi vì có ta ở đây"

"Dám hỏi cô nương quý tánh đại danh ?"

"Diệp Trúc Nhi"

......

Bầu không khí vốn im lặng nay lại càng trở nên âm trầm. Người Thanh Vân tông hai mặt nhìn nhau,

" Diệp Trúc Nhi ?? Chưa từng nghe qua cao thủ nào tên này"

" Thần cơ đại lục có đại gia tộc nào họ Diệp sao ?"

" Hình như không có, chẳng lẽ là ẩn thế tông môn ?"

....

Thanh Liêm cũng vô cùng không hiểu, hắn nhìn vào Diệp Trúc Nhi, như chờ nàng giải hoặc.

Trúc Nhi nhìn thấu đám người bàn tán như vậy cũng không có gì xấu hổ, bản thân nàng liền biết nàng vô danh.

" Các ngươi không nhận ra ta nhưng có lẽ sẽ nhận ra thứ này" nói rồi liền lấy từ trong giới chỉ ra một tấm lệnh bài.

Lệnh bài màu đen, dài khoảng mười cm, rộng năm cm, bên trên ẩn chứa từng sợi đạo văn, vô cùng thần bí. Chính giữa là chữ "Diêm" được khắc hoạ tinh xảo.

Ngay khi lệnh bài vừa ra, mấy người của Thanh Vân tông ánh mắt ngưng trọng, miệng thì thào bốn chữ

" Diêm La Học Viện"

______________________________

Không liên quan nhưng e mới trúng thưởng, lên đây khoe tý 😌😌😌Phong Vân Hệ Thống - 60. Thanh Vân Tông

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play