Những ngôi sao của Dải Thiên Hà chiếu rực rỡ từ bầu trời quang đãng và mặt trăng tròn đã lên cao. Tim Lửa ngồi thụp trên đỉnh thung lũng dẫn xuống điểm Bốn Cây. Bên dưới bốn cây sồi vĩ đại, mặt đất được trải thảm bằng lá rơi, sáng lấp lóa trong làn sương giá đầu tiên của mùa lá rơi. Những hình mèo đen sậm di chuyển tới lui trong ánh sáng mờ ảo.
Lần này Sao Xanh nhất quyết dẫn đầu bộ tộc đến cuộc Tụ Họp. Tim Lửa không thể quyết định được điều đó là tốt hay không tốt. Thật sự, giờ đây anh không phải bịa ra lời biện hộ cho bà nhưng anh vẫn lo phập phồng về những gì bà sẽ nói. Với những khó khăn chồng chất lên bộ tộc Sấm, sẽ càng ngày càng khó phô bày một diện mạo mạnh mẽ trước những bộ tộc đối thủ của họ, và nỗi sợ hãi của anh càng tăng lên khi anh thú nhận với bản thân rằng mình thật sự không còn tin lắm vào sự phán quyết của tộc trưởng.
Anh len về phía bà, ra khỏi tầm nghe của chân Mây và Lông Chuột đang ở bên cạnh anh. "Sao Xanh," anh rì rầm. "Bà định..."
Như thể không nghe anh gọi, Sao Xanh phất đuôi ra hiệu và những mèo bộ tộc Sấm đứng bật lên, phóng bay xuống, xuyên qua những bụi cây tiến vào thung lũng. Trước khi họ rời trại, Sao Xanh đã từ chối bàn bạc về cuộc Tụ Họp tới và giờ đây, cơ hội cuối cùng cho anh thảo luận đã trôi qua.
Trong thung lũng có ít mèo hơn Tim Lửa ngờ, và anh nhận ra tất cả họ đều thuộc bộ tộc Gió và bộ tộc Bóng Tối. Anh phát hiện Sao Cao và Sao Cọp đang ngồi bên cạnh nhau dưới chân Tảng Đá Lớn. Sao Xanh bước thẳng qua họ, đuôi cứng đơ như thể bà đang xông tới quân thù. Không mảy may tỏ ý nhận thấy họ, dù chỉ bằng một cái giật ria, bà nhảy lên Tảng Đá Lớn và ngồi đó, bộ lông xanh xám sáng rực rỡ dưới ánh trăng.
Tim Lửa hít một hơi thở sâu và cố gắng chế ngự nỗi sợ hãi đang khuấy động trong lòng. Sao Xanh đã một mực tin rằng Sao Cao chính là kẻ thù của mình – trông thấy tộc trưởng bộ tộc Gió đang trò chuyện riêng với Sao Cọp, kẻ phản bội đáng sợ nhất đối với bà, càng khiến bà chắc chắn là mình hoàn toàn đúng.
Trong khi nhìn, Tim Lửa thấy Sao Cao chồm người qua Sao Cọp và meo điều gì đó và Sao Cọp vụt đuôi lên một cách hách dịch. Tim Lửa lần chần không biết có nên nhích lại gần hơn để nghe xem họ đang nói gì với nhau không, nhưng trước khi kịp động đậy, anh bỗng cảm thấy một cú húc thân thiện vào vai, liền nhìn quanh thì thấy Ria Độc Nhất – chiến binh bộ tộc Gió.
"Chào anh," Ria Độc Nhất meo. "Anh có nhớ ai đây không?"
Anh đẩy một chú mèo mướp trẻ về phía trước, mắt chú ta sáng rỡ và đôi tai vểnh lên đầy phấn khích. "Con của Hoa Sớm đó," Ria Độc Nhất giải thích. "Giờ nó là lính nhỏ của tôi – chân Kim Tước. Trông nó có to không?"
"À, con của Hoa Sớm! Tôi đã trông thấy cậu ở cuộc Tụ Họp lần trước." Tim Lửa vẫn khó tin cậu lính nhỏ vai u thịt bắp này cũng chính là cái cục lông mà anh đã mang qua đường Sấm Rền khi anh và Vằn Xám đưa bộ tộc Gió về nhà.
"Mẹ cháu hay kể cho cháu nghe, Tim Lửa," chân Kim Tước ngượng ngùng meo. "Về việc ông đã tha cháu, và nhiều thứ."
"Ồ, tôi rất vui là không phải tha cậu vào lúc này," Tim Lửa đáp lời. "Nếu cậu mà lớn hơn tí nữa thì cậu có thể gia nhập bộ tộc Sư Tử được đấy!"
Chân Kim Tước rù rừ sung sướng. Tim Lửa cảm nhận sâu sắc tình bạn ấm áp mà anh dành cho những mèo này, điều vẫn tồn tại qua tất cả những cuộc đụng độ và bất đồng kể từ cuộc hành trình cách đây lâu lắm rồi.
"Đáng lẽ chúng ta phải bắt đầu họp rồi mới phải," Ria Độc Nhất tiếp. "Nhưng sao không thấy bộ tộc Sông đâu cả."
Lời nói hầu như chưa kịp thoát khỏi miệng anh thì có tiếng bụi cây khua rào rào phía bên kia trảng trống. Một nhóm mèo bộ tộc Sông xuất hiện, cùng hành quân sát vào nhau giữa trời lồng lộng. Hiên ngang dẫn đầu họ là Lông Báo Đốm.
"Sao Xoắn đâu?" Ria Độc Nhất thắc mắc thành tiếng.
"Tôi nghe nói ông ấy bị bệnh," Tim Lửa meo, nhận thấy mình không ngạc nhiên khi Lông Báo Đốm đảm nhiệm vị trí của tộc trưởng bà ta. Theo những gì Vằn Xám kể với anh bên sông cách đây nửa mùa trăng, anh không nghĩ tộc trưởng bộ tộc Sông kịp bình phục để tham dự cuộc Tụ Họp.
Lông Báo Đốm bước thẳng đến chân Tảng Đá Lớn, nơi Sao Cao và Sao Cọp đang ngồi. Bà nghiêng đầu chào họ một cách lịch thiệp rồi ngồi yên vị bên cạnh.
Tim Lửa đang ở quá xa nên không nghe thấy họ nói gì. Thoáng sau, anh bỗng phân tâm khi một chiến binh màu xám quen thuộc băng vọt qua trảng trống đến bên anh.
"Vằn Xám!" Tim Lửa mừng rỡ meo lên. "Mình nghĩ cậu không được phép tụ họp chứ."
"Thì đúng vậy," Vằn Xám đáp, cạ mũi mình vào mũi bạn. "Nhưng Lông Đá Quý bảo mình nên có cơ hội để chứng tỏ lòng trung thành."
"Lông Đá Quý?" Tim Lửa la to. Anh đã thấy hai con của Sao Xanh – Lông Đá Quý và em gái, Bàn Chân Sương trong đoàn mèo đi theo Lông Báo Đốm. "Anh ta có gì liên quan?"
"Lông Đá Quý là thủ lĩnh trợ tá mới của tụi mình," Vằn Xám meo, rồi nhăn mặt. "Ừm, dĩ nhiên cậu không biết đâu, Sao Xoắn đã qua đời hai đêm trước. Sao Báo Đốm giờ là tộc trưởng."
Tim Lửa im lặng chốc lát, nhớ lại ông mèo già đáng kính đã giúp đỡ bộ tộc Sấm trong suốt cuộc hỏa hoạn. Tin Sao Xoắn qua đời không làm anh ngạc nhiên, nhưng nó vẫn mang lại cho anh cảm giác buồn lo. Sao Báo Đốm sẽ là một tộc trưởng hùng mạnh, rất tốt cho bộ tộc Sông, nhưng bà ta không có cảm tình với bộ tộc Sấm.
"Bà đã bắt tay vào cải tổ bộ tộc, mặc dù bà mới đi đến Tảng đá Mặt Trăng để nói chuyện với bộ tộc Sao chưa đầy một ngày," Vằn Xám tiếp tục, mặt nhăn nhó. "Giám sát việc huấn luyện lính nhỏ, cắt cử thêm những đội tuần tra. Và..." Anh ngừng sững lại, chân cào cào đất phía trước mặt.
"Vằn Xám!" Tim Lửa chột dạ bởi thái độ bối rối của bạn. "Chuyện gì vậy?"
Vằn Xám ngước đôi mắt vàng u sầu lên nhìn bạn. "Có điều này cậu cần phải biết, Tim Lửa," anh liếc quanh quất để bảo đảm không có mèo bộ tộc Sông nào ở trong tầm nghe. "Kể từ sau vụ cháy, Lông Báo Đốm đang âm mưu kế hoạch lấy lại gò đá Thái Dương."
"Mình... mình nghĩ cậu không nên nói điều này với mình." Tim Lửa ấp úng, nhìn thất thần vào bạn. gò đá Thái Dương là vùng lãnh thổ tranh chấp từ lâu nằm trên đường biên giới giữa bộ tộc Sấm và bộ tộc Sông. Tim Cây Sồi và cựu thủ lĩnh trợ tá bộ tộc Sấm – Đuôi Đỏ, đều chết trong trận chiến tại đây. Với Vằn Xám, việc kể cho Tim Lửa nghe những dự định của tộc trưởng mới của mình là một sự phản bội, hoàn toàn đi ngược lại luật chiến binh.
"Mình biết, Tim Lửa," Vằn Xám né ánh nhìn của Tim Lửa, giọng anh run run bởi sức nặng của việc mình đang làm. "Mình luôn cố gắng là một chiến binh trung thành của bộ tộc Sông – không mèo nào có thể cố gắng hơn mình!" Giọng anh vút lên trong tuyệt vọng, nhưng với một nỗ lực to lớn, anh ráng chế ngự bản thân và nói tiếp bằng giọng nhỏ lại. "Nhưng mình không thể ngồi không đó, chẳng làm gì trong khi Sao Báo Đốm lên kế hoạch tấn công bộ tộc Sấm. Nếu trận chiến xảy ra, mình không biết mình sẽ làm gì nữa."
Tim Lửa dịch lại gần hơn, cố an ủi anh chiến binh xám. Anh vốn biết rõ, kể từ khi Vằn Xám băng qua sông, rằng sớm hay muộn bạn của anh cũng sẽ phải đối mặt với thử thách nghiệt ngã là phải chiến đấu chống lại bộ tộc mà cậu ấy đã sinh ra. Giờ đây xem ra cái ngày đó đã đột ngột tới gần.
"Khi nào thì cuộc tấn công nổ ra?" Anh hỏi.
Vằn Xám lắc đầu. "Mình không biết. Cho dù Sao Báo Đốm đã quyết định rồi thì bà cũng không nói với mình. Mình chỉ biết kế hoạch này do những chiến binh khác nói với mình. Nhưng mình sẽ tìm hiểu mọi việc nếu cậu muốn."
Trong thoáng chốc, Tim Lửa bồi hồi với ý nghĩ có một gián điệp trong trại bộ tộc Sông, nhưng rồi anh nhận thấy như thế là vô cùng nguy hiểm cho Vằn Xám. Anh không thể đặt bạn mình vào tình thế nguy cấp như thế, hoặc khoét sâu thêm nỗi đau về lòng trung thành bị phân chia của cậu ấy. Trừ phi bộ tộc Sấm ra tay trước, không chờ Sao Báo Đốm tấn công – điều mà Tim Lửa không muốn – còn đâu, họ buộc phải đối mặt với hiểm họa một khi nó xảy ra.
"Không, như vậy quá nguy hiểm," Tim Lửa trả lời. "Mình rất biết ơn về lời cảnh báo của cậu, nhưng hãy nghĩ xem Sao Báo Đốm sẽ làm gì cậu nếu bà ta biết chuyện. Bà ta vốn đã không thích cậu rồi. Mình sẽ lưu ý tất cả các đội tuần tra luôn canh chừng cẩn mật gò đá Thái Dương để phát hiện mùi của bộ tộc Sông, đồng thời đảm bảo những mốc mùi của bọn tớ ở đó phải thật mạnh."
Tiếng ngao từ trên đỉnh Tảng Đá Lớn cắt ngang lời Tim Lửa. Anh quay lại thì vừa kịp thấy ba tộc trưởng khác nhảy lên chỗ Sao Xanh, bà vẫn nhất định không nhìn Sao Cọp và đang chờ cuộc họp bắt đầu. Khi bầy mèo đã im lặng, Sao Cọp gật đầu với Sao Báo Đốm, ngụ ý rằng bà nên nói trước tiên. Bà mèo mướp vàng vào vị trí ở phía trước tảng đá và nhìn xuống.
"Tộc trưởng trước đây của chúng tôi – Sao Xoắn, đã gia nhập bộ tộc Sao," bà thông báo. "Ngài là một tộc trưởng cao quý và toàn thể bộ tộc của ngài khóc than cho sự ra đi của ngài. Giờ ta là tộc trưởng bộ tộc Sông và Lông Đá Quý là trợ thủ của ta. Đêm qua ta đã hành trình đến Dãy Núi và đã nhận được chín mạng từ bộ tộc Sao ban cho."
"Xin chúc mừng," Sao Cọp meo trong khi Sao Cao nói. "Sao Xoắn sẽ được tất cả các bộ tộc ghi nhớ. Có lẽ bộ tộc Sao đồng ý rằng bộ tộc Sông sẽ thịnh vượng dưới sự lãnh đạo của bà."
Sao Báo Đốm cảm ơn họ và nhìn một cách mong đợi về phía Sao Xanh, nhưng bà tộc trưởng bộ tộc Sấm lại đang nhìn đắm đuối xuống thung lũng. Một vẻ tự hào biểu lộ trên khuôn mặt bà và khi Tim Lửa dõi theo ánh mắt của bà, anh thấy bà đang nhìn Lông Đá Quý. Sự ngưỡng mộ không che giấu dành cho con trai của bà khiến anh hoảng hốt, và tim anh lạnh hẳn đi khi anh nhớ ra Sao Cọp đã biết về một cặp mèo con của bộ tộc Sấm được nhận vào bộ tộc Sông. Tim Lửa cũng không thể không thấy tia nhìn của Sao Cọp đang nhắm vào Sao Xanh, và gã mèo mướp khổng lồ mang một vẻ trầm tư trên khuôn mặt. Phải cần có cái gì để khiến hắn đoán được ai là mẹ của lũ mèo con đó?
"Ta có thêm một thông tin mới nữa về bộ tộc Sông," Sao Báo Đốm meo, rõ ràng đã quyết định mình đợi Sao Xanh đủ lâu rồi. "Một trong những mèo già của chúng tôi – Hồ Xám, đã chết."
Đôi tai Tim Lửa dỏng lên. Anh tự hỏi Bàn Chân Sương và Vằn Xám đã kể cho tộc trưởng của họ như thế nào về cái chết của Hồ Xám và liệu mình có để lại chút mùi nào trên thi thể của bà hay không. Rất có thể Sao Báo Đốm sẽ lợi dụng điều đó nhằm buộc tội bộ tộc Sấm giết bà mèo già, rồi lấy đó làm cái cớ để tấn công.
Nhưng khi Sao Báo Đốm tiếp tục, bà chỉ nói. "Hồ Xám là một chiến binh dũng cảm và là mẹ của nhiều mèo," bà ngừng lời để trao một cái nhìn thông cảm về phía Bàn Chân Sương và Lông Đá Quý. "Bộ tộc của bà thương khóc bà." Bà kết thúc.
Tim Lửa giãn người ra, nhưng căng thẳng trở lại khi Sao Cọp bước lên phía trước. Gã tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối sẽ rêu rao những gì hắn biết về hai đứa con của Hồ Xám chăng?
Thật đáng thở phào, Sao Cọp không đề cập gì tới điều bí mật. Thay vào đó, hắn thông báo tin tức về những mèo con bộ tộc Bóng Tối trở thành lính nhỏ và sự ra đời của một lứa mèo mới – những chi tiết cho thấy bộ tộc Bóng Tối đang bắt đầu hồi phục sức mạnh của mình, nhưng không hề tỏ thái độ thù địch với các bộ tộc khác.
Hy vọng một lần nữa lại bừng lên trong Tim Lửa. Có lẽ không cần phải lo lắng về mối đe dọa từ Sao Cọp. Quả là nhẹ gánh khi quên hắn đi để tập trung vào hiểm họa chó đang lẩn khuất trong rừng. Sau đó Tim Lửa lại nhớ về cách đối xử tàn nhẫn của tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối với Hồ Xám – mà dẫn đến cái chết của bà thì mọi sự nghi ngờ của anh lại trỗi lên.
Khi Sao Cọp nói xong, Sao Cao định tiến lên vị trí của mình nhưng Sao Xanh đã chen lên trước tộc trưởng bộ tộc Gió. "Ta nói tiếp theo." Bà gầm gừ, liếc Sao Cao một cái thật dữ dội.
Bà sấn sổ bước ra trước tảng đá. "Hỡi mèo của tất cả các bộ tộc," bà bắt đầu, giọng bà giận dữ một cách lạnh lùng. "Ta loan tin về vụ trộm. Những chiến binh bộ tộc Gió đã săn bắt trong lãnh địa bộ tộc Sấm."
Tim của Tim Lửa lộn nhào khi tiếng ngao giận dữ bùng nổ khắp thung lũng. Những mèo bộ tộc Gió đứng bật dậy, công phẫn phủ nhận lời buộc tội của tộc trưởng bộ tộc Sấm.
Chân Mây luồn ra khỏi hai chiến binh to đùng và tới dừng lại bên cạnh Tim Lửa, đôi mắt xanh của nó trợn lên kinh hãi và kích động. "Bộ tộc Gió!" Nó meo. "Bà đang nói gì vậy?"
"Im!" Tim Lửa nạt. Anh liếc về phía Ria Độc Nhất, e sợ anh ta trút cơn giận bộc phát xuống đầu chân Mây, nhưng anh chiến binh mèo mướp chỉ đứng dậy và ngao lên phản đối Sao Xanh.
"Chứng minh đi!" Anh ta gào, lông dựng đứng. "Hãy chứng minh bộ tộc Gió săn trộm nhiều cỡ một con chuột đi!"
"Ta có bằng chứng." Mắt Sao Xanh phực lên tia lửa hững hờ. "Đội tuần tra của chúng ta phát hiện thịt thỏ thừa vương vãi không xa đây."
"Bà gọi đó là bằng chứng?" Sao Cao len lên trước để mũi chạm mũi với Sao Xanh. "Bà có thấy mèo nào của ta trong lãnh địa của bà không? Đội tuần tra của bà có phát hiện mùi bộ tộc Gió không?"
"Ta không cần phải thấy hay ngửi mùi kẻ trộm mới biết chúng đã làm gì," Sao Xanh rỉa rói. "Mọi mèo đều biết chỉ có bộ tộc Gió mới săn thỏ."
Cơ bắp của Tim Lửa căng cứng và móng vuốt giương hết cả ra theo bản năng.
"Tất cả điều này là một đống phân chuột," Sao Cao khẳng định. Bộ lông trắng đen của ông xù lên, môi bạnh ra sau thành một tiếng gừ. "Bộ tộc Gió cũng bị mất mồi. Chúng tôi cũng tìm thấy những mảnh thịt thỏ trong lãnh thổ của mình. Và số thỏ ít hẳn hơn thường lệ vào mùa này. Ta buộc tội bà, Sao Xanh, đã để chiến binh của bà săn bắt trong lãnh thổ của ta rồi tạo ra lời buộc tội giả hầu che đậy sự trộm cắp!"
"Cái này có vẻ đúng hơn," Sao Cọp xen vào, đôi mắt hổ phách của hắn lấp loáng. "Mọi mèo đều biết mồi rất khan hiếm trên lãnh thổ bộ tộc Sấm kể từ sau vụ cháy. Bộ tộc của bà đang đói, Sao Xanh, và vài chiến binh của bà biết rành rẽ lãnh thổ bộ tộc Gió."
Tim Lửa cảm thấy ánh nhìn của tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối dừng lại ở mình và biết Sao Cọp có ý ám chỉ anh và Vằn Xám.
Sao Xanh quay ngoắt lại tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối. "Im!" Bà rít chìn chịt. "Tránh xa ta và bộ tộc của ta ra. Đây không phải là chuyện của mi."
Đó là chuyện của mọi mèo trong rừng," Sao Cọp bình thản đáp. "Cuộc Tụ Họp được trông đợi là thời gian hòa bình. Nếu bộ tộc Sao nổi giận, tất cả chúng ta đều phải gánh chịu."
"Bộ tộc Sao!" Sao Xanh quật lại hắn ta. "Bộ tộc Sao đã quay lưng lại chúng ta và ta sẽ chiến đấu với họ nếu ta buộc phải thế. Ta chỉ quan tâm tới cái ăn cho bộ tộc của ta, và ta sẽ không chịu ngồi yên nhìn những mèo khác ăn cắp mồi của mình."
Lời bà chìm lỉm trong tiếng thở hổn hển hãi hùng của những mèo đang lắng nghe ở bên dưới. Tim Lửa bất giác phải ngước lên nhìn xem bộ tộc Sao có phô bày cơn thịnh nộ của họ bằng cách kéo mây che phủ mặt trăng và kết thúc cuộc Tụ Họp hay không – như trước đây họ đã làm một lần. Nhưng bầu trời vẫn trong vắt. Phải chăng điều này có nghĩa là bộ tộc Sao chấp thuận lời tuyên chiến của Sao Xanh?
Vằn Xám hích vào anh. "Chuyện gì xảy ra với Sao Xanh vậy? Bà muốn gây sự một cuộc chiến với bộ tộc Gió à? Còn việc chiến đấu với bộ tộc Sao tức là gì?"
"Mình không biết bà muốn gì." Tim Lửa thì thầm.
"Cháu nghĩ bà đúng về vụ thỏ, nhưng ai mà quan tâm tới cái truyền thống cổ xưa ngớ ngẩn về việc giữ gìn hòa bình tại cuộc Tụ Họp chứ?" Chân Mây meo. "Hãy thẳng thừng đi, bộ tộc Sao chỉ là do những tộc trưởng nghĩ ra để hù dọa những mèo khác phải tuân lệnh họ mà thôi."
Tim Lửa thảy cho lính nhỏ của mình một cái nhìn phản đối, nhưng không có thời gian để bình luận về thái độ của nó với những chiến binh tổ tiên. Tim anh nện thình thịch như thể sắp lâm trận. Không có cách chi che giấu sự điên cuồng của Sao Xanh – và tình trạng thương tổn của bộ tộc Sấm khỏi những bộ tộc khác. Cho đến lúc này Sao Báo Đốm chưa tham gia vào cuộc tranh cãi, nhưng bà ta mang biểu hiện của một mèo sẵn sàng cắm phập răng vào miếng mồi tươi ngon lành.
Khi tiếng náo loạn trong thung lũng lắng xuống, Sao Cao gào to. "Sao Xanh, ta thề có bộ tộc Sao là không mèo bộ tộc Gió nào săn bắt trên lãnh địa của bà," đuôi của ông quật từ bên này qua bên kia. "Nhưng nếu bà cứ nhất mực đòi đánh nhau với chúng tôi, thì chúng tôi luôn sẵn sàng." Ông lui khỏi mép tảng đá và quay lưng lại Sao Xanh, tỏ ý sẽ tự vệ quyết liệt hơn nữa.
Trước khi Sao Xanh kịp trả miếng, Sao Báo Đốm bước tới trước. "Trận cháy rừng là một tai họa khủng khiếp," bà meo. "Tất cả mọi mèo trong rừng đều biết điều đó, nhưng bộ tộc của bà không phải là bộ tộc duy nhất bị tổn thất. Nhưng bọn Hai Chân đã xâm chiếm lãnh thổ của chúng tôi và không có dấu hiệu gì cho thấy chúng sẽ rời đi. Mùa lá trụi vừa qua, dòng sông đã bị nhiễm độc và những mèo ăn cá bị ngã bệnh. Ai có thể đảm bảo điều đó sẽ không lặp lại? Ta không bênh vực cho bộ tộc Gió, nhưng bộ tộc Sông cần vùng đất săn thậm chí còn gay gắt hơn cả bộ tộc Sấm."
Một vài mèo bộ tộc Sông ngao lên ủng hộ và lông của Tim Lửa xù lên e sợ. Anh liếc qua Vằn Xám, nhớ tới lời cảnh báo của bạn về gò đá Thái Dương. Tân tộc trưởng bộ tộc Sông nói bóng gió tới việc mở rộng lãnh thổ, và theo hướng hợp lý là băng qua sông, vào vùng đất của bộ tộc Sấm. Ghềnh nước chia cắt bà với bộ tộc Gió, còn tất cả những đường biên giới khác của bà đều bị bao quanh bởi trang trại của Hai Chân.
Nhưng Sao Xanh chưa nhận ra ẩn ý đe dọa đó. Khi tộc trưởng bộ tộc Sông im lặng, Sao Xanh nghiêng đầu một cách nhã nhặn. "Bà nói đúng, Sao Báo Đốm," bà meo. "Bộ tộc Sông đã chịu đựng bao phen khó khăn. Nhưng mèo của bà hùng mạnh và cao quý đến nỗi mà ta biết là họ sẽ sống sót."
Sao Báo Đốm sững người lại – hay như Tim Lửa nghĩ thế. Bà Sao Xanh trước kia hẳn sẽ không bao giờ bỏ lỡ, không nhận ra lời hứa ẩn chứa điềm báo trong lời nói của Sao Báo Đốm.
Sao Cọp bước một bước về phía tộc trưởng bộ tộc Sấm. "Hãy suy nghĩ cẩn thận trước khi bà đe dọa bộ tộc Gió, Sao Xanh," hắn cảnh báo. "Sẽ không bao giờ có hòa bình ở trong rừng nếu..."
Sao Xanh nhe răng và gừ hắn, lông bà xù lên giận dữ. "Đừng nói với ta về hòa bình!" Bà rít. "Ta bảo mi hãy đứng ngoài chuyện này. Trừ phi chính mi đã liên minh với kẻ cắp ở đằng kia."
Tim Lửa thấy Sao Cao bước hùng dũng về phía Sao Xanh, và anh nghĩ tộc trưởng bộ tộc Gió sắp sửa nhào tới cắn vào cổ họng bà đến nơi. "Nếu bà muốn chiến đấu thì bà sẽ được chiến đấu, Sao Xanh." Ông ngao. Rồi không chờ câu trả lời, ông phóng xuống khỏi tảng đá.
Sao Cọp trao đổi ánh mắt với Sao Báo Đốm, rồi hai tộc trưởng này cũng nhảy xuống, để lại Sao Xanh một mình. Tim Lửa nhìn lên bầu trời một lần nữa, không tin nổi là không hề có dấu hiệu từ bộ tộc Sao tỏ ý rằng họ đã chứng kiến cuộc Tụ Họp trở nên thù địch. Liệu điều đó có nghĩa là bộ tộc Sao muốn chiến tranh giữa các bộ tộc?
Khi Sao Xanh bò xuống khỏi tảng đá, Tim Lửa nhìn quanh tìm các chiến binh bộ tộc Sấm khác. "Chân Mây," anh chỉ đạo khẩn cấp. "Chạy đi gọi càng nhiều chiến binh của chúng ta càng tốt và bảo họ đi tới chân Tảng Đá Lớn. Sao Xanh cần được hộ tống."
Cậu lính nhỏ của anh gật đầu và biến mất vào đám đông. Tim Lửa thấy Lông Đá Quý đang xô đẩy để giành đường đi về phía Vằn Xám.
"Cậu sẵn sàng chưa?" Thủ lĩnh trợ tá bộ tộc Sông meo. "Sao Báo Đốm muốn nhanh chóng rời khỏi đây."
"Tôi đi đây," Vằn Xám meo, đứng bật dậy. Giọng anh run rẩy khi anh nói thêm. "Tạm biệt, Tim Lửa."
"Tạm biệt." Tim Lửa đáp lại. còn rất nhiều điều anh muốn nói nhưng một lần nữa, anh buộc phải đối mặt với thực tế là mèo bạn thân nhất của mình đã thuộc về một Tim Lửa khác, và lần kế tiếp họ gặp nhau có thể là trên chiến trường.
Trước khi hai mèo bộ tộc Sông quay đi, anh cuống quít tìm lời thích hợp để nói với Lông Đá Quý. "Xin chúc mừng anh," cuối cùng anh lắp bắp. "Tôi rất vui khi nghe Sao Báo Đốm chọn anh làm thủ lĩnh trợ tá. Bộ tộc Sấm không muốn gặp rắc rối, anh biết đấy."
Lông Đá Quý nhìn vào mắt anh. "Tôi cũng không muốn," anh meo. "Nhưng đôi khi rắc rối vẫn cứ đến."
Tim Lửa nhìn theo họ tới rìa trảng trống, và giật mìn vì một mèo khác đang dán chặt mắt vào thủ lĩnh trợ tá bộ tộc Sông. Đó là Sao Cọp!
Tim Lửa tự hỏi cái nhìn đăm chiêu kia của hắn có ngụ ý gì. Tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối đang đo lường đồng minh tương lai? Hay hắn nghi ngờ anh mèo này là một trong những đứa trẻ mà Hồ Xám đã nói với hắn – những đứa trẻ xuất thân từ bộ tộc Sấm? Rốt cuộc, ai mà chẳng biết Lông Đá Quý và Bàn Chân Sương vốn được Hồ Xám nuôi nấng. Nếu vậy, sẽ không lâu đâu trước khi Sao Cọp khám phá ai là mẹ thật sự của họ. Cả Lông Đá Quý và Bàn Chân Sương trông rất giống Sao Xanh.
Tâm trí Tim Lửa vướng bận đến nỗi phải mất vài khoảnh khắc anh mới nhận ra mèo đang ngồi trong bóng tối bên cạnh Sao Cọp là Vằn Đen. Anh tự nhủ việc mèo thân cận nhất của Sao Cọp tìm gặp ông ta tại cuộc Tụ Họp là điều rất tự nhiên, nhưng Tim Lửa chẳng an tâm chút nào. Anh vẫn không chắc chắn về lòng trung thành của Vằn Đen.
Đứng phắt dậy, anh len lỏi qua đám mèo để tiến về phía họ. Tới nơi anh nghe Sao Cọp meo với mèo bạn của hắn. "Đám con ta vẫn khỏe chứ?"
"Rất khỏe," chiến binh bộ tộc Sấm nồng nhiệt trả lời. "Lớn nhanh và to khỏe – đặc biệt là bé Mâm Xôi."
"Vằn Đen!" Tim Lửa cắt ngang lời anh ta. "Cuộc Tụ Họp đã kết thúc, hay là anh chưa nhận ra? Sao Xanh muốn rời nhanh khỏi đây."
"Xẹp lông của anh xuống, Tim Lửa," giọng của Vằn Đen lè nhè xấc láo. "Tôi tới đây."
"Đi đi, Vằn Đen. Anh không được để thủ lĩnh trợ tá của anh chờ." Sao Cọp meo. Hắn gật đầu với Tim Lửa; rất cẩn thận, ánh mắt màu hổ phách cố tỏ ra trung lập.
Tim Lửa băng qua trảng trống đến nhập vào nhóm Sao Xanh với Vằn Đen theo sau. Những chiến binh còn lại tập hợp xung quanh bà, bảo vệ bà khỏi những ánh mắt thù địch và những tiếng gầm gừ của bộ tộc Gió. Đôi mắt xanh của bà vẫn ánh lên vẻ thách thức và Tim Lửa nhận ra, với trái tim đau thốn rằng chiến tranh giữa hai bộ tộc không còn xa nữa.