Lâu Sơ Quả

Lâu Sơ Quả chính là yêu ký túc xá mới đến chết đi được.

Bước sang năm lớp mười hai, nhà trường vì để cho học sinh lớp mười hai chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học tốt hơn, mà đã chuyển khu dạy học lớp mười hai sang cơ sở vừa mới xây xong. Ăn uống ngủ nghỉ học hành đều ở trong đó, chưa tới cuối tuần thì không thể ra ngoài.

Đối với loại tù trong tù này, Lâu Sơ Quả rất tức giận. Trường trung học cô đang học là theo hệ nội trú, ban đầu đã bị giam giữ trong nhà tù lớn của trường không được tự do, bây giờ còn phải xây một nhà tù nhỏ trong nhà tù lớn để giam giữ bọn cô, đây là ép bọn cô tạo phản mà!

Hơn nữa ký túc xá của bọn cô ở tầng sáu, mỗi ngày đều phải leo cầu thang mệt thành chó! Từ ngày chuyển đến, tâm trạng của Lâu Sơ Quả cũng không có tốt hơn.

Nhưng mà, sau khi ở được ba ngày, Lâu Sơ Quả đã thay đổi cái nhìn về ký túc xá mới này. Bởi vì cô phát hiện ra, ban công của ký túc xá mới có thể kết nối WiFi.

Phía sau ký túc xá mới là khu dân cư, lầu sáu của khu nhà đối diện ban công ký túc xá của bọn họ, buổi tối sẽ bật máy vi tính.

Mặc dù chỉ nhìn nhau từ xa, nhưng đứng ở ban công cũng có thể kết nối WiFi rất mạnh. Điều này đối với kiểu học sinh phiền não vì lưu lượng truy cập thấp nhưng vẫn thích lướt web mà nói, chắc chắn là sự tồn tại giúp người khi gặp nạn.

Tù trong tù gì đó cô không quan tâm nữa, ở trên tầng sáu leo cầu thang mệt thành chó cũng không sao. Có WiFi trong tay, thì có cả thiên hạ! Cô cuối cùng cũng có thể không chút kiêng kỵ không chút sợ lưu lượng vượt quá, mà đọc bộ truyện tranh 《Thế giới X》 mà cô đã theo suốt ba năm rồi!

Buổi tự học tối của lớp mười hai kéo dài đến 10 giờ 45 phút, vừa tan học, cô liền vội vàng chạy về kí túc xá. Dành mười lăm phút đánh răng rửa mặt mặc đồ ngủ, rồi cầm điện thoại đứng ở ban công kết nối WiFi đọc truyện tranh.

《Thế giới X》 là bộ truyện tranh online mà cô theo dõi từ lúc bắt đầu học cấp ba, không có tình yêu lãng mạn triền miên, chỉ có nam chính thần thám và nam thứ cảnh sát vô cùng đẹp trai tiêu soái lúc phá án và… tràn ngập tình cảm “anh em”.

Là một bộ truyện tranh online gay cấn, cốt truyện động não thật sự rất hợp khẩu vị của Lâu Sơ Quả. Mà điều đáng tự hào nhất là, tác giả của bộ truyện tranh này là đàn anh lớn hơn cô hai tuổi. Từ năm lớp mười một anh đã bắt đầu lên mạng viết bộ truyện tranh này, đến nay đã 4 năm, bộ truyện tranh này đã đứng NO. 1 trong thể loại tình cảm cùng tên!

Loại công việc thần kỳ này của đàn anh, cho dù có khiến cho cô bị thổi thành một cô gái như gió bấc, cô cũng phải đọc xong!

Hà Trạch

Anh bị mù sao?

Từ sau khi khu giảng dạy của trường trung học chuyển địa điểm, mỗi buổi tối từ mười một giờ đến nửa đêm, anh đều nhìn thấy trên ban công của ký túc xá đối diện có một nữ… ma nữ?!

Tóc đen dài, mặc váy màu trắng, làn da nhợt nhạt, trên mặt còn phản chiếu ánh sáng. Mỗi tối từ mười một giờ đến mười hai giờ đều xuất hiện đúng giờ đứng ở nơi đó không nhúc nhích nhìn chằm chằm anh…

Chẳng lẽ là bởi vì gần đây anh chạy bản thảo quá mệt mỏi sao?! Xuất hiện ảo giác sao?! Nhưng mà anh đã quan sát đi quan sát lại mấy ngày, tình hình đều giống vậy. Mắt anh vô cùng tốt đó! Chẳng qua là gần đây lượng công việc có hơi nhiều, tầm mắt có chút mơ hồ, tối lửa tắt đèn, anh thật sự đã nhìn không ra thứ đối diện là cái gì sao?

Căn hộ nhỏ này được anh thuê làm studio vẽ truyện tranh cùng bạn hồi năm lớp mười một, gần trường học, đi đi lại lại dễ dàng. Mặc dù bây giờ đã lên đại học, nhưng địa điểm studio vẫn còn cắm rễ ở đây, nơi này là nơi 《Thế giới X》được sinh ra, anh không nỡ chuyển đi.

Lúc công việc bận rộn, anh đều ngủ ở đây, trắng đen đảo ngược. Ban ngày thì ngủ, ban đêm thì làm việc. Lúc đầu thì cũng sống yên ổn không sao, nhưng ai biết lại xuất hiện chuyện gì chứ?

Mặc dù anh vẽ truyện tranh hồi hộp, thường xuyên có những cảnh đáng sợ kỳ lạ, nhưng khi phía đối diện thật sự có một phiên bản Sadako [1] thực, thì cho dù nội tâm của anh có mạnh mẽ đến mấy cũng không thể nào bình tĩnh mà tiếp tục vẽ!

[1] Sadako: Hình ảnh hồn ma mặc váy trắng nổi tiếng chui ra khỏi màn hình vô tuyến trong phim kinh dị “Ringu”. Mình không dám chèn ảnh đâu.

Có lúc vẽ đến cảnh giết người, anh luôn cảm giác sau lưng mình có người. Sau mấy ngày liên tục bị phá, Hà Trạch cảm thấy cơ thể mình bị khoét sạch đến không thể không cầu cứu các thành viên trong studio.

Một đám người bị anh uy hiếp dụ dỗ đến studio, đúng mười một giờ tối cùng xem màn ma nữ bên cửa sổ.

Chính mắt nhìn thấy ma nữ mặc váy trắng xuất hiện, mái tóc đen dài bay lòa xòa trong gió, một đám người kinh ngạc đến mức không thốt nên lời. Chỉ có cô gái dịu dàng phụ trách tô màu là còn có chút lý trí, nhìn thật kỹ, sau đó, cô ấy thở phào nhẹ nhõm.

“Ma quỷ gì đâu, là người!” Cô ấy đẩy Hà Trạch một cái, “Cậu thử tắt WiFi đi.”

Hà Trạch làm theo, quả nhiên chỉ trong vòng mấy phút, ma nữ liền không bình tĩnh. Đưa vật thể phát sáng trong tay lên lắc lắc, cuối cùng dậm chân một cái, thất vọng xoay rời đi.

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm: Hóa ra chỉ là một cô gái đàn em dùng chùa WiFi.

Sau khi biết rõ thứ đứng đối diện không phải là ma nữ, mà là một cô gái đàn em có mái tóc đen dài, vóc người cao ráo, có thể còn xinh xắn, thì Hà Trạch không sợ nữa.

Mỗi tối lại tiếp tục múa bút thành văn vẽ 《Thế giới X》, vẽ mệt thì ngẩng đầu lên, nhìn cô gái đàn em không nhìn thấy rõ mặt mũi ở đối diện, thì cũng dần dần cảm thấy an lòng.

Sau một thời gian, Hà Trạch phát hiện ra, cô gái đàn em sẽ ở lại ban công lâu hơn vào thứ 4 cập nhật 《Thế giới X》. Chẳng lẽ, cô cũng đang theo dõi 《Thế giới X》?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play