Bạch Mạt Lị đánh mạnh vào bả vai của Ngụy Ngọc Cầm, thấy bà ấy khôi phục lại tinh thần, nhíu mày răn dạy: “Tôi nói rồi, thím không được tùy tiện sử dụng kỹ năng ‘cảm giác’ trong phó bản, thể nào cũng phải cảm nhận đau khổ của người khác, thím có bệnh hả.”

“Như vậy mới có thể đạt được manh mối.” Ngụy Ngọc Cầm không để bụng: “Na Bà bởi vì tôi có tính chất đặc thù này nên mới đồng ý cho tôi kế thừa Na Bà.”

Nhuế Nhất Hòa hỏi: “Tính chất đặc thù gì?”

Ngụy Ngọc Cầm ngượng ngùng mà nói: “Tính chất dễ dàng cảm nhận nỗi đau của người khác, biểu hiện nằm trong huyết mạch, đó là ‘cảm giác ’ và ‘cộng tình’. Nếu gặp phải quái vật phó bản có đau khổ rất lớn, hoặc là bị người hại chết không chỗ giải oan, hoặc là bản thân là dị loại không thể dung nhập với thế giới, kỹ năng của tôi có thể nhận được hảo cảm của chúng nó, biết được một số bí mật sâu trong lòng của chúng nó để qua ải càng thuận lợi hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play