Nửa tiếng sau, thuyền đánh cá lượn quanh đảo Bạch Sa, lại tiếp tục chạy tới biển rộng mênh mông. Thuyền ở vùng biển họ ngang qua dần dần ít đi. Lại qua nửa tiếng nữa, thuyền đánh cá họ đang ngồi đã trở thành cái duy nhất trong vùng biển này.

Người thanh niên cho thuyền dừng lại, đi vào khoang thuyền nho nhỏ, ôm lưới đánh cá ra, ở trước mặt bọn họ lưu loát giũ xuống, cuối cùng nhe răng cười: “Phía trước là rặng đá ngầm san hô đỏ. Mọi người nhìn trong nước kìa, nếu như thấy một loại cá có chóp đuôi nhọn thì nhất định là ‘Đuôi Dài’, mùi vị cũng không tệ. Mùa này chúng tôi thường không đến rặng san hô đỏ bắt cá, ngẫu nhiên đến cũng là vì bắt Đuôi Dài. Mặc dù không bằng Ban Tinh Không nhưng nó cũng rất ngon miệng, nấu canh là tuyệt nhất. Chẳng qua bắt quá nhiều có khi sẽ dẫn cá Giao Kiểm tới nên tính nguy hiểm cũng khá lớn. Haizz, một khi lỡ tay làm cá Giao Kiểm bị thương thì thảm lắm.”

Nhuế Nhất Hòa hỏi: “Nói vậy là sao?”

Người sống sờ sờ còn có thể sợ cá à.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play