Sắc trời đã tối dần, đến khi chạng vạng thì tầng mây mới trôi đi để mặt trời lộ diện. Đáng tiếc, lúc này mặt trời đã ngả về tây, chẳng mấy chốc màn đêm đã xuất hiện. Mặt trăng vẫn chưa ló rạng mà chỉ có sao sáng lấp lánh treo trên bầu trời.
Nhuế Nhất Hòa dùng một tay chống cằm, ngồi xếp bằng trên mái của đình bát giác ở giữa hồ. Cô cảm thấy mái nhà bằng gỗ không bằng phẳng tạo cảm giác không thoải mái cho lắm, nhưng một mặt lại tập trung ý chí để ý tới động tĩnh xung quanh.
Nhuế Nhất Hòa nghĩ Hòa thượng già biết rõ hôm qua người chơi xuống nước, lại còn an toàn lên bờ thì nhất định đã phát hiện ra cánh cửa dưới đáy hồ. Trong đêm, ông ta vẫn mạo hiểm xuống đáy hồ, nhất định là có lý do không thể không đi. Hôm nay, khả năng lớn là lý do giống như hôm qua vẫn tồn tại. Nghĩ tới nghĩ lui, Nhuế Nhất Hòa cảm thấy theo đuôi Hòa thượng già vào cửa là phương pháp đơn giản nhất để đạt được mục đích.
Tiểu Sa Di làm xong thủ tục buổi tối như mọi ngày, sau đó cầm đèn lồng tới trước cửa sương phòng đọc một câu: “Phật nhật tăng huy, pháp luân thường chuyển, mưa thuận gió hòa, chúng sinh đều bình an.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT