“Cô thực sự không biết hay sao?” Ngôn Thiếu Huy hỏi lại.

Quách Hân mím môi, khuôn mặt mang vẻ phẫn nộ: “Vì sao tôi lại phải biết? Lúc mà tôi bị Hồ Kiều đưa đi, mợ tôi vẫn còn rất ổn, nếu biết rõ là sẽ có chuyện phát sinh ngoài ý muốn, cho dù Hồ Kiều có nói cái gì thì tôi cũng không đi cùng bà ta! Huống hồ...tôi cũng là người bị hại, cả mợ và tôi đều đã bị Hồ Kiều lừa gạt!”

Nhưng Triệu Chí An lại không hề nghe theo lời bào chữa của cô, niềm tin vốn đã rất ít ỏi của ông, giờ đây đã hoàn toàn sụp đổ. Bàn tay vẫn luôn vỗ nhẹ sau lưng người phụ nữ của ông chợt dừng lại, cẩn thận đánh giá đối phương.

“Cậu?” Quách Hân kinh ngạc mà nhìn về phía người đàn ông đang ngồi cùng một chỗ với cô ta, trong giọng nói chứa đầy vẻ khó tin: “Cậu đây là có ý gì? Con chính là cháu gái của cậu, vậy mà cậu lại không tin tưởng con? Chẳng lẽ cậu lại đi tin mấy lời bừa bãi này của lũ cảnh sát đó?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play