Trên khuôn mặt của cô vẫn còn vương nước mắt, đôi mắt do ẩm ướt mà lộ ra vẻ mê man, vài giây đầu, cô ấy dường như không nhận ra được người đang thận trọng ngồi xổm trước mặt mình. Đến tận lúc đầu óc dần bắt đầu xoay chuyển, mới nhớ lại cái gì đó, kết quả là bờ môi run rẩy kịch liệt, cô ấy nhanh chóng vùi sâu đầu mình vào đôi chân, nói cái gì cũng không chịu lộ mặt nữa.
Dù sao đây cũng là loại tình huống vô cùng xấu hổ, hoàn toàn là người lạ cũng thôi đi, nếu gặp được người quen, độ lúng túng còn hơn gấp bội lần như vậy.
Diệp Yên Nhiên kịp thời thu lại bàn tay vừa vươn ra, hai người các cô nói trắng ra là chỉ ở chung trên máy bay trong chốc lát, nhàm chán đến mức chỉ nói vài câu mà thôi, ngay cả tên của người này cũng là do lúc điều tra về người chết mới biết. Lúc này, có lẽ đối phương cũng không cần người mới chỉ gặp mặt một lần như cô đến trấn an, một mình chữa lành vết thương mới là điều cấp thiết nhất trong thâm tâm cô.
Nghĩ vậy, cô liền lẳng lặng đứng lên, hỗ trợ xử lý tình hình hỗn loạn tại hiện trường này. Đến tận khi nam nữ đều tạm thời bị đưa lên xe cảnh sát trở về Sở, cô đều không có chú ý đến Quách Hân, dù chỉ là liếc mắt một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT