Hai người, bốn mắt nhìn nhau, đáy mắt đôi bên đều tỏ ra kinh ngạc.

Hung thủ dường như ngạc nhiên về sự tỉnh táo của cô, còn cô lại ngạc nhiên về sự cẩn trọng của hắn, cho đến tận lúc này, vẫn dùng mặt nạ đen bịt kín gương mặt mình, chỉ để lộ đôi mắt vô nhân tính kia.

“Kiên cường lắm.” Giọng nói của hung thủ nghe có hơi kỳ quái, chắc hẳn rằng hắn phải tự ép thanh quản để đổi giọng. Hắn nói chuyện không có khẩu âm*, chính là tiếng phổ thông chính thống, cho nên không thể đoán được rốt cuộc là người vùng nào. Hắn dùng sức ghim cái xẻng trong tay vào đống đất bên cạnh, sau đó chậm rãi ngồi xổm xuống, nghiêng đầu nhìn dưới đáy hố, ngữ khí cười như không cười: "Cô biết đó, đây đều là cô xứng đáng chuốc lấy, ai bảo cô có mắt không biết nhìn, quấy rầy tôi hoàn thành kiệt tác của mình làm chi? Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tôi còn phải cảm ơn cô. Nếu ngày đó cô không lấy đồ của tôi mà không xin phép, bây giờ chưa chắc gì tôi có thể trải nghiệm cảm giác được giết cảnh sát. Không thể không nói, ba người đã cho tôi trải nghiệm tuyệt vời nhất từ ​​trước đến nay!"

*Khẩu âm: giọng địa phương, âm giọng đặc trưng của từng vùng miền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play