“Sợi tóc được tìm thấy trên bồn rửa tay nhà anh không phải là của Chung Thiến Thiến hả?” Diệp Yên Nhiên hiện tại không có tâm tư chơi cái gì mà cô đẩy tôi chăn với hắn ta, trực tiếp ném tấm ảnh chụp sợi tóc đến trước mặt đối phương.
“Cảnh sát, cô đang đùa cái gì vậy? Tôi đã rời nhà máy điện tử Trung Lan được bao lâu rồi? Lại nói… Chung Thiến Thiến? Các người nghĩ như thế nào vậy, sao có thể ghép hai người chúng tôi vào cùng nhau chứ?” Điền Tử Tấn cười gượng phản bác lại, tuyệt đối không thừa nhận.
“Vậy anh nói đi, sợi tóc xuất hiện trong nhà anh này, nhưng không thuộc về anh thì rốt cuộc nó là của ai?” Diệp Yên Nhiên cười nhạo một tiếng, không chấp nhận câu trả lời của hắn ta.
“Sao tôi lại biết chứ? Chẳng lẽ tôi còn không thể mời bạn bè về nhà làm khách hả? Làm ơn đi, nhân duyên của tôi siêu tốt đấy, thường xuyên có bạn bè ra vào nhà tôi. Nhiều người như vậy, sao tôi có thể xác định được ai làm rớt một sợi tóc trong phòng vệ sinh nhà tôi.” Tròng mắt Điền Tử Tấn xoay chuyển, ranh mãnh thay bản thân biện giải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT