“…” Sắc mặt Điền Tử Tấn cứng đờ, thân mình duỗi thẳng tắp, dường như rất khó hiểu trước sự lâm thời đổi ý của cảnh sát. Hắn ta xấu hổ cố nặn ra một nụ cười, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi tinh mịn: “Cảnh sát, còn có chuyện gì hả?”

Bàng Nhạc tò mò ngó Diệp Yên Nhiên một cái, Diệp Yên Nhiên thì trả lại đối phương một biểu cảm vô tội, cô hiện tại cũng đang ngây ngốc. Bởi vì mới vừa rồi toàn bộ hành trình đều là cô giao lưu với Điền Tử Tấn, Ngôn Thiếu Huy lẳng lặng ngồi một chỗ quan sát, chưa biết chừng anh phát hiện cái gì đó dị thường, lúc này mới ngăn người lại.

Ngôn Thiếu Huy chỉ chỉ đôi giày da hưu nhàn trên chân người đàn ông: “Hiện tại chúng tôi cần đôi giày này của anh, xin hỏi anh có tự nguyện cung cấp cho cảnh sát không? Nếu không muốn thì cũng không sao cả, nhưng còn phải làm phiền anh Điền đây chờ ở nơi này một thời gian, để chúng tôi đi làm thủ tục cấp giấy chứng nhận điều tra liên quan tới đôi giày này này của anh, rồi mang nói đi hỗ trợ điều tra.”

“Giày…?” Trong vài giây vừa rồi, đầu óc Điền Tử Tấn đã mô phỏng hầu hết các tình huống có thể xảy ra một lần, trăm triệu không nghĩ tới người này vậy mà muốn giày của mình. Nghi hoặc cúi đầu quan sát, hắn ta tất nhiên không thấy cái gì đặc biệt, chẳng qua chỉ là một đôi giày da hưu nhàn thường thấy trên thị trường mà thôi. Về hình thức thì tương đối đặc sắc, nhưng không đắt, chỉ khoảng hơn một nghìn tệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play