“Vậy ông có còn nhớ, rốt cuộc lúc ấy Địch Quỳnh làm thêm ở nơi nào của thành phố Ôn Tháp không?” Diệp Yên Nhiên cố nén ý tưởng nảy ra trong lòng xuống, tiếp tục hỏi.
“Cái này…” Tô Kính Quốc lộ vẻ mặt khó xử, theo bản năng chà xát tay: “Thời gian này cũng lâu lắm… Tôi thật sự là không có ấn tượng gì.”
“Ông có thể nói bất kỳ thứ gì ông nhớ, thô sơ giản lược, hay đại khái đều có thể, miễn là nó xuất hiện trong trí nhớ của ông. Bởi vì điều đó rất có khả năng sẽ là nguyên nhân thật sự dẫn đến cái chết của con gái ông.” Diệp Yên Nhiên từng bước hướng dẫn, giọng điệu nhẹ nhàng, cũng không muốn gây áp lực quá lớn cho đối phương.
Có lẽ là bởi vì liên quan đến nguyên nhân cái chết của Tô Cẩm Khiết, vẻ mặt Tô Kính Quốc trở nên nghiêm túc hơn một chút. Ông cúi đầu, việc đầu tiên làm là dùng tay véo vị trí giữa lông mày, sau đó hơi nhắm mắt, bắt đầu cẩn thận nhớ lại. Qua hồi lâu, ông mở bừng mắt, không xác định mở miệng: “Hình như lúc ấy bé Khiết từng nói với chúng tôi, là sinh viên, kỳ nghỉ cũng không tìm được một công việc chính thức nào. Để kiếm thêm tiền, đối phương hẳn là vào những nơi như cái gì mà nhà máy linh tinh gì đấy…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT