“Bị thương? Ai bị thương?!” La Chí Cương lúc này đã quên chính mình vốn muốn nói gì, tung ta tung tăng tiến lên: “Chị Diệp, chị bị thương sao? Trách không được, ngày hôm qua em nghe mấy người đội kỹ thuật trở về cứ nhắc mãi, nói nghi phạm được mang về đã dọn dẹp giống như hiện trường vụ án, nói vậy chị cùng hắn đã trải qua một trận đấu khốc liệt đi?”

Đối mặt ánh mắt quan tâm của mọi người, Diệp Yên Nhiên cảm thấy có chút chột dạ, vươn tay muốn che lại đầu gối chính mình, giữa chừng lại thu trở về: “Cái đó…… Chính là đầu gối bị thương nhẹ, không có gì đáng ngại, tôi đã thoa thuốc rồi.” Vừa nói, như là muốn nghiệm chứng lời của mình, cô còn duỗi duỗi chân tỏ vẻ chính mình thật sự không có việc gì.

“Vậy là tốt rồi, đầu gối bị thương có thể bị nặng hoặc nhẹ, nếu là phát hiện vết thương trở nên nghiêm trọng nhất định phải kịp thời chữa trị.” Bành Đức Dũng quan tâm nói một câu, lúc sau liền xoay người đi ăn mì gói. Trên thực tế mọi người ở bên nhau lâu như vậy, đối với thể chất đặc thù của cô trong lòng ít nhiều đều hiểu rõ, không ai quá mức lo lắng.

Đặc biệt là La Chí Cương, lần trước ở trên vách núi cũng coi như tận mắt nhìn thấy, đặc biệt có cảm nhận, chờ đến khi cô hồi phục, đảo mắt liền đem chuyện này ném ra sau đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play