Đó là một người phụ nữ trung niên, có chút gầy, một đôi mắt có chút lõm vào trong, làn da ngăm đen, mái tóc mơ hồ có lẫn một ít sợi tóc bạc. Bà ta sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Bàng Nhạc liền kinh ngạc đứng lên, hướng về trong phòng sau bức màn bên cạnh nói hai câu không biết là dùng phương ngữ của địa phương nào, sau đó mới hỏi: “Cảnh sát Bàng, anh hôm nay tới…… Chắc không phải tìm tôi sửa bàn chân (raw nó ghi zậy khum bíc, có lẽ nhà bà này làm giày) đi?”
Nhìn những người ngoài cửa chưa tiến vào kia, không phải tới gây sự là không tồi rồi.
Nghe vậy, Bàng nhạc chỉ bất đắc dĩ cười cười: “Bà Tôn, bà thông minh như vậy nhất định sẽ đoán ra!”
Tôn Xuân Nguyệt không kiên nhẫn trợn trắng mắt, lại hướng về phía sau bức màn hô một tiếng, giây tiếp theo một người đàn ông lùn hơn bốn mươi tuổi đi ra, hai người dùng phương ngôn giao lưu trong chốc lát, bà ta đem tầm mắt dời trở về: “Cho nên án vụ án này các người vẫn chưa phá? Đều đã gần một tháng rồi, hiệu suất làm việc của cơ quan công an đúng thật là chậm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT